Những gì Hạ Minh Tuyên cũng là điều mà Lâm Tố Tâm lo lắng, khi trải qua chuyện ở phòng giáo vụ sáng nay, cô quả thật sâu sắc cảm nhận sự gian nan khi sinh tồn trong ngôi trường .
Ban đầu cô cho rằng, dựa kinh nghiệm sống lâu hơn nhiều năm ở kiếp , mấy cái chuyện nhỏ nhặt của học sinh trung học cô nhất định thể giải quyết thỏa, nhưng sự thật là, ở chỗ , cho dù cô năng lực thế nào nữa nhưng nếu gia thế khủng hoặc là thực lực của một học sinh xuất sắc phi thường thì sẽ chẳng ai để mắt đến cô, chuyện gì cô cũng xong.
Lâm Tố Tâm trúng tim đen, khó chịu trong lòng, phản bác: “Xa lánh thì xa lánh, cũng chẳng quan tâm!”
“Đừng ngây thơ thế!”
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên bỗng nhiên nghiêm nghị khiến Lâm Tố Tâm càng hoảng sợ hơn.
Thấy cô lên tiếng, Hạ Minh Tuyên tiếp: “Hiện thực bây giờ là , cô Mộ Hàn Khanh vứt bỏ, đó ai ai cũng đạp cô một cú. Bây giờ, nếu cô bắt nạt nữa thì cách duy nhất là để cho họ , cô tìm một chỗ dựa lớn mạnh hơn. Cho dù Mộ Hàn Khanh, cô cũng là mà họ chọc nổi.
Lâm Tố Tâm âm thầm cắn răng, cần dựa ! mà, sâu trong nội tâm cô cũng , những gì Hạ Minh Tuyên là sự thật.
Lâm Tố Tâm suy nghĩ một lúc : “Được , thừa nhận lý. mà, cũng nổi tiếng ở Ngân Diệu, chắc cũng bạn gái cũ gì đó một hai tới tìm gây phiền phức chứ?”
Hạ Minh Tuyên : “ bạn gái cũ, chỉ vị hôn thê”
Lâm Tố Tâm tự động chắt lọc lời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-261cho-dua-lon-manh-hon.html.]
Hạ Minh Tuyên thấy cô gì thì tiếp: “Bây giờ thì đúng lúc, để khác , cô che chở bởi một đặc quyền ở Ngân Diệu, nhưng là ai. Nếu chuyện cô là của , động fan của còn lớn mạnh hơn của Mộ Hàn Khanh nhiều, cô càng c.h.ế.t như thế nào . Cứ để đoán , lưng cô là ai, như mới ai dám đắc tội với cô”
Lâm Tố Tâm xong thì giương mắt đờ đẫn, đầu tiên khâm phục Hạ Minh Tuyên sát đất, nhưng ngẫm cảm thấy chỗ nào đó sai sai: “Anh quá tự luyến đó, động fan gì gì đó của , nghiệp , cho dù năm đó nổi tiếng như thế nào nữa thì bây giờ cũng hotboy mới , ?”
Hạ Minh Tuyên hờ hững : “Không thì cô chụp chung với tấm ảnh, đăng lên BBS thử xem?”
“…”. Lâm Tố Tâm lúng túng: “Hay là quên ”.
Hạ Minh Tuyền hừ nhẹ một tiếng, hiển nhiên là hài lòng lắm với thái độ của Lâm Tố Tâm.
Lâm Tố Tâm tua tua lời của Hạ Minh Tuyên trong đầu, thể thừa nhận, lý. Muốn hòa lẫn học viện Ngân Diệu thì lẽ đây là cách nhất, hơn nữa bây giờ đoán đông đoán tây, dù cũng chứng cứ, cũng hơn là cô công khai thừa nhận quan hệ tình cảm với ba Hạ nhỉ?
Cô cân nhắc một chút : “Được , chuyện ở phòng giáo vụ cứ thế . mà, mấy cái đưa…”
Hạ Minh Tuyên ngắt lời cô, giọng điệu cứng rắn: “Mấy thứ cô nhận, cũng dùng. Nếu để thấy đưa đón cô, nhưng những thứ cô dùng vẫn là đồ bình thường, thì sẽ nghĩ thế nào hả?”
“…Sẽ cảm thấy độc lập tự cố gắng, vì tiền”
“…”. Hạ Minh Tuyên nghẹn họng, đó dở dở : “Có đôi khi thật sự hiểu cái lòng tự trọng của học sinh bình thường , cái mạch suy nghĩ quá là kỳ lạ . cho cô , khác sẽ cảm thấy cô tự cố gắng gì gì đó , mà chỉ cảm thấy rằng, tuy cô ôm đùi tiền, nhưng chỉ vui đùa với cô một chút thôi chứ chẳng xem cô là cái khỉ gì cả, càng thể nào cưới cô, cho nên ai cũng thể chơi đùa cô một chút, hiểu ?”