Tô Đường càng nghĩ càng uất ức, phẫn hận trừng Lâm Tố Tâm vài cái.
Lâm Tố Tâm chỉ bình tĩnh mỉm .
Tô Đường như nhớ chuyện gì đó, đột nhiên lạnh, : “Bạn Lâm , tưởng rằng đóng MV là thể mắt ? Cậu cũng quá ngây thơ ! Nếu công ty định nâng đỡ , vì cho lộ mặt trong MV? Sao cho chuyển tới tổ ca sĩ? Nếu còn để ở trong tổ sáng tác thì chính là vốn dĩ ý định cho mắt, đừng đắc ý quá sớm!”
Lâm Tố Tâm vô cùng vô tội, : “ nào đắc ý? mắt lúc nào? Cậu tưởng giống ? Hơn nữa, nếu đóng trong MV của Thiên vương Thượng mà thể mắt, thì đóng, chẳng là càng hy vọng ?”
“Hừ, đừng mạnh miệng”.
Ban đầu Tô Đường cho rằng giẫm cái chân đau của Lâm Tố Tâm, nào ngờ vả .
Nói thật, chỉ cô nghĩ , mà những thực tập sinh khác cũng nghi vấn tương tự. Vì Lâm Tố Tâm đóng MV của Thiên vương Thượng , là một cơ hội tuyệt vời để lộ mặt như thế, nhưng vì công ty hề một chút ý định nào để cô mắt , thậm chí còn tiếp tục cho cô ở tổ sáng tác, thế rốt cuộc là xem trọng cô, là ý định cho cô mắt?
Tô Đường nghĩ rằng bản Lâm Tố Tâm cũng sẽ nghi ngờ điều đó mà thấp thỏm bất an, nào ngờ, những lời đó dường như căn bản thể kích thích cô, ngược chính cô Lâm Tố Tâm đến mức vô cùng khó chịu.
Tô Đường còn định tiếp, nhưng thời gian học đến , giáo viên thanh nhạc từ bên ngoài .
Cô chỉ thể trừng mắt Lâm Tố Tâm, bất đắc dĩ về chỗ .
Là một thiếu ba tuần học, cả quá trình học Lâm Tố Tâm đều vô cùng khiêm tốn, hết sức chăm chú, chút “ tật giật ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-2741-lai-gap-phien-phuc.html.]
mà, những giáo viên phụ trách các bộ môn cũng tức giận vì cô thiếu giờ học, ngược ai cũng tỏ vẻ ôn hòa với cô, lọt mắt Tô Đường thì càng khiến ghen tị đỏ mắt.
Cho tới trưa khi kết thúc giờ học, Lâm Tố Tâm xoa huyệt thái dương, lên.
Ba tuần học quả thật khiến cô theo kịp tiến độ lắm, bây giờ học thanh nhạc còn đỡ, giờ học soạn nhạc ngày chủ nhật mới càng khó khăn hơn, đến lúc đó chắc tốn nhiều công sức thì mới thể bù đắp .
Cô thu dọn đồ đạc đầu với Phùng Tư Tư: “Tư Tư, hôm nay chúng ngoài ăn ? Lần đóng MV, lấy một khoản thù lao, lúc mời ăn một bữa”.
Phùng Tư Tư cô một cái, : “Ôi, cuối cùng cũng nhớ đến bạn của ! Mình hút m.á.u thật nhiều mới !”
Lâm Tố Tâm hào phóng bày tỏ: “Được thôi, địa điểm tùy chọn!”
Mê Truyện Dịch
Tuy như , nhưng Phùng Tư Tư cũng chọn nhà hàng cao cấp chân chính, chỉ chọn một nhà hàng Quảng Đông gần công ty.
mà, vì nhà hàng Quảng Đông tọa lạc ở vị trí đắc địa ven sông Thân nên giá cả cũng thấp hơn bao nhiêu, nhưng bây giờ thu nhập của Lâm Tố Tâm thấp, bình thường cũng gì bỏ tiền , trong thẻ cũng cất nhiều tiền, đương nhiên thể gồng gánh nổi.
Vào nhà hàng, Lâm Tố Tâm cực kỳ hào phóng chọn một bàn đầy đổ ăn.
Phùng Tư Tư ăn cảm thán: “Oa, vi cá , bào ngư ! Giá cao đó! Tố Tâm, bây giờ phát tài ! Năm ngoái lúc mới trường, mỗi ngày chỉ cam lòng chọn một phần đồ ăn trong căn tin, thế mà bây giờ tiêu tiền phóng khoáng như ”.
Lâm Tố Tâm : “Không nên cảm ơn ? Nếu nhờ kiên trì bảo tới tham gia thi thực tập sinh, thì thể kiếm tiền chứ?”