Chín giờ sáng ngày hôm , Lâm Tố Tâm đúng giờ xuất hiện ở cổng học viện Ngân Diệu.
Buổi sáng lúc ngoài, thật Lâm Tố Tâm chuẩn tâm lý để chiến đấu đến cùng với hai ông chú già trung thành là quản gia Tiền và tài xế Lục .
Nào ngờ, quản gia Tiền xong thỉnh cầu của cô thì bình tĩnh : “Biết , cô ”
Lâm Tố Tâm cảm thấy trời như sắp đổ mưa hồng, khỏi đầu ngoài cửa sổ một chút.
Quản gia Tiền giải thích: “Cậu ba dặn dò, cô và thỏa thuận với , cho nên bây giờ cô thể tùy ý trường học. Đương nhiên, cô tuân thủ hai điều gia quy”
Lâm Tố Tâm thấy hai chữ “gia quy” thì khóe miệng co quắp .
“Họ Hạ gì?”
Quản gia Tiền vội : “Cô Lâm, cô cũng thể chủ như , sẽ tức giận”
Nếu Hạ Minh Tuyên mà thì chỉ do mấy mật báo cả thôi! Lâm Tố Tâm phỉ nhổ, nhưng mà cô nhịn : “ , ba nhà chú yêu cầu gì?”
Quản gia Tiền : “Cậu ba , thứ nhất, mỗi ngày cô trở về biệt thự chín giờ tối”
Lâm Tố Tâm gật đầu: “Cái thành vấn đề, con cũng chỉ ngoài ban ngày thôi”
“Thứ hai, nếu cô ngoài, nhất định mang theo điện thoại mà ba tặng cho cô bên , nhất định điện thoại của ”
Lâm Tố Tâm nhíu mày, do dự một chút. Cô cũng bất cứ lúc nào bất cứ nơi cũng Hạ Minh Tuyên cai quản, hơn nữa ai mà điện thoại của , nghĩ đến cái việc lưu trong điện thoại của là cô tức điên lên ! Còn “ông xã”, lưu “công công”* luôn ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-291co-quy-moi-nghe-dien-thoai-cua-anh.html.]
(*) Ông xã = lão công.
mà nếu đồng ý thì lẽ quản gia Tiền sẽ cho cô ngoài, cho nên, cô vẫn gật đầu: “Được ”.
Dù thì khi ngoài, cô cứ bật chế độ im lặng nhét trong túi xách, quản gia Tiền cũng chẳng , quỷ mới điện thoại của Hạ Minh Tuyên!
mà, cô còn tưởng rằng Hạ Minh Tuyên sẽ xem đây là một sự uy h.i.ế.p và ép cô ký một loạt các hiệp ước bình đẳng gì đó. Kết quả, chỉ bảo cô về nhà sớm và mang theo điện thoại, bình thường, nhưng mà hai điều … là hai điều mà phụ thường dặn con trẻ trong nhà ? Hạ Minh Tuyên thật sự cha nuôi đấy ?
Lâm Tố Tâm nghi ngờ liếc mắt quản gia Tiền, hỏi: “Thế là xong ?”
Quản gia Tiền mỉm : “Cô Lâm, cô còn cần gì nữa ?”
Lâm Tố Tâm nhanh chóng lắc đầu: “Không ! Con ngoài đây!”. Nói , cô vội vàng lên lầu một bộ đồ bình thường, cầm một cái túi vải vô cùng bình thường ngoài.
Quản gia Tiền bóng lưng cô vội vã rời , sáng suốt mà cái chuyện Hạ Minh Tuyên “giáo dục” cô đêm qua. Chọc cái tên đàn ông bụng biến thái như ba đây, lão già ông cũng chỉ thể thắp thêm mấy ngọn nến cho cô thôi.
Cổng biệt thự, tài xế Lục đợi chiếc xe Lexus màu đen, Lâm Tố Tâm do dự, trực tiếp lên xe. Dù cũng tám chuyện diễn đàn , vò mẻ còn sứt, lên chiếc xe nữa cũng còn áp lực tâm lý gì .
mà, cô chỉ bảo tài xế Lục đưa cô đến cổng trường xuống xe. Dù thì bây giờ cô vẫn còn giấu Phùng Tư Tư, đây là lời dối ý , cô vẫn nên cố gắng lộ chân tướng là nhất.
Mê Truyện Dịch
Điều khiến cô ngờ tới chính là, tài xế Lục nhất quyết đưa đón cô giống như ngày hôm qua nữa, mà là phối hợp để cho cô xuống xe.
Lâm Tố Tâm càng nghi ngờ, trong lòng đầu hai ông chú nghĩ cái gì.
Cô đương nhiên sẽ , trong điện thoại iphone mà Hạ Minh Tuyên tặng cô cài đặt hệ thống định vị vô cùng cao cấp, một khi xảy bất trắc, trong vòng ba giây, vị trí của cô thể xác định, cho nên ba Hạ cũng cưỡng ép cô là đưa vệ sĩ theo.