Lâm Tố Tâm gợi lên hứng thú, truy vấn : “Rốt cuộc là chuyện gì?”
Gha MInh Tuyên chỉ , chịu cho cô.
Cái ngược cô càng thêm cảm thấy tò mò.
Mê Truyện Dịch
Vì để rốt cuộc là chuyện gì, cô dùng tất cả thủ đoạn, tỏ vẻ dễ thương, uy hiếp, nũng, lời khách sáo, cuối cùng cũng tiếc mà đùi Hạ tam thiếu cống hiến một nụ hôn.
Hạ tam thiếu như mắt thấy tai với mấy chiêu nũng hôn môi, đe dọa dụ dỗ , tóm chính là kiên quyết .
Cuối cùng, Lam Tố Tâm dùng sức mà lau chùi đôi môi sưng cửa , tức giận mà đá cửa chạy !
Mẹ , đàn ông chơi , chính là cố ý cho thần bí, gợi lên lòng hiếu kỳ của cô, đó là cho cô chủ động lấy lòng ? Lòng uổng phí !
Bỏ , thì , cô cũng thèm !
Sự thật chứng minh, chiêu trò mà Lâm Tố Tâm dùng với Hạ tam thiếu tối hôm , quả nhiên đều là vô dụng.
Bởi vì, khi cô đến học viện Ngân Diệu thứ hai đầu tuần, ngay lập tức cô từ trong miệng của Phùng Tư Tư, “chuyện quan trọng” mà Hạ tam thiếu cứ úp úp mở mở chịu .
“Cậu là, tuần thể mời đến nhà khách ?” Phùng Tư Tư cắn đuôi bút, nghi hoặc mà Lâm Tố Tâm, “Nhanh như đổi , rốt cuộc là đang gạt ?”
Trước đó một ngày mới , mời Phùng Tư Tư đến nhà chơi, lấy đó để chứng minh sự thật là chính đang hẹn hò với Hạ Minh Tuyên, kết quả là ngày hôm liền là , như thật sự là đang gạt .
Lâm Tố Tâm tận mắt thấy thẻ tín dụng của sắp phá sản, nhanh chóng : “Là sự thật, Minh Tuyên , thứ bảy chuyện quan trọng, tuần , đó cũng nghĩ tới mà? Mình bảo đảm, ngày nào đó thời gian nhất định sẽ mời tới nhà, trong vòng một tháng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3001-ha-tam-thieu-da-moi-cau-chua.html.]
Phùng Tư Tư tin tưởng lắm mà liếc mắt cô một cái, bỗng nhiên hai mắt sáng lên, như là nghĩ đến cái gì đó: “A, nhớ , chuyện quan trọng thứ bảy …….Còn là vũ hội năm mới ?”
Lâm Tố Tâm sửng sốt một chút: “Vũ hội năm mới?”
Phùng Tư Tư : “Thứ bảy chính là ngày một tháng một đó, mỗi tối ngày , tổng điều hành sẽ tự mời phận nhất trong trường học tới tham gia vũ hội, cái mà cũng nhớ rõ nữa ?”
Lâm Tố Tâm “A” lên một tiếng, cũng phản ứng .
Vũ hội năm mới hằng năm, là truyền thống vẫn luôn giữ gìn, từ khi học viện Ngân Diệu thành lập cho đến nay. Mỗi năm, Hạ gia đều gửi thư mời tới một phần nhỏ học sinh đạt yêu cầu, mời họ đến tham gia.
Nơi , ngoại trừ những thiên kim thiếu gia nhà hào môn hàng đầu, còn bao gồm mỗi năm một học sinh bình thường thành tích ưu tú nhất, thể , những thiệp mời, dù là gia thế năng lực cá nhân, ít nhất thứ đầu tiên là cực kỳ ưu tú, càng nhiều cả hai thứ đó. Cho nên, thể tham gia vũ hội năm mới, ở Ngân Diệu là một chuyện cực kỳ vinh quang.
Năm , Lâm Tố Tâm cũng từng đồn đại về truyền thống vũ hội quý tộc , lúc đó cũng tò mò, nhưng mà, cũng , kiểu vũ hội khẳng định là một chút liên quan nào đến những nữ sinh bình thường như các cô, cho nên cô chỉ một chút thôi, trong lòng nghĩ sẽ , bởi nhất thời nghĩ chuyện .
Bây giờ, Phùng Tư Tư , cô gần như thể xác định .
“Nếu như , thì hẳn là vũ hội năm mới .” Lâm Tố Tâm suy nghĩ, bừng tỉnh : “Hạ Minh Tuyên là tổng điều hành, mấy trường hợp quan trọng nhất định là tham gia, khó trách hôm đó rảnh.”
Phùng Tư Tư ậm ờ một tiếng, : “A, vẻ là như !”
Lâm Tố Tâm : “Không là vẻ, chính là như !”
Phùng Tư Tư : “Nói như , Hạ tam thiếu sẽ mời bạn nhảy của ?”
Lâm Tố Tâm chớp mắt, : “Cái …….Không nha…….”