Nghĩ tới đây quyết định đồng ý: "Không chỉ một tấm thiệp mời vũ hội thôi ? Cái dễ, bảo cô đợi trường gửi cho cô là ."
Lâm Tố Tâm vẫn chút lo lắng, khẽ nhíu mày : "Ai da, em cũng nên để cô tham gia vũ hội , em sợ cô đến vũ hội chơi vui thì..."
Hạ Minh Tuyên đưa tay nhéo nhéo đôi má phùng của cô, : "Chuyện to tát gì mà em buồn . Yên tâm , sẽ giải quyết vấn đề , đảm bảo bạn em sẽ vui."
Lâm Tố Tâm một chút, mặc dù cô định xử lý việc thế nào, nhưng việc mà ba Hạ hứa chắc chắn sẽ sai.
Cô yên tâm, cũng mỉm , "Vậy thì cảm ơn , yêu."
Hạ Minh Tuyên nhướng mày, nhẹ : "Nói cảm ơn gì với ? Anh thích lời suông, em nên dùng hành động ..."
Lâm Tố Tâm trừng mắt , thầm nghĩ em ngay mà, để Hạ Minh Tuyên chút chuyện quả nhiên dễ dàng như . Người đàn ông xưa nay chịu thua thiệt gì, xem ăn đậu hũ sạch .
Cô nhận mệnh ôm cổ Hạ Minh Tuyên, chủ động hôn một cái.
Quả nhiên ngay khi môi cô chạm bờ môi mỏng gợi cảm , bên hông một vàn tay mạnh mẽ ôm chặt lấy cô. Người đàn ông hôn sâu hơn, khiến cô gần như bốc cháy.
...
Sau khi nhận lời chắc chắn của Hạ Minh Tuyên, Lâm Tố Tâm an tâm thoải mái chuyển đạt kết quả cho Phùng Tư Tư.
Phản ứng của Phùng Tư Tư siêu cấp chân thật: "Mẹ nó, chẳng lẽ đây là sự thật ?! Cậu thực sự hẹn hò với Hạ Minh Tuyên ?! Chết tiệt, nhéo thử một cái , đang mơ ?"
Lâm Tố Tâm đổ mồ hôi, tình cảm của cô nhóc đối với cô bây giờ còn nghi ngờ trong lòng nữa !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3012-ban-than-la-sinh-vat-phien-phuc.html.]
Lâm Tố Tâm giữ lấy cô giày xéo một lúc : "Bảo tin , lừa để kiếm tiền ? Thật là, chờ đấy nhận thiệp mời !"
vượt quá dự kiến của Lâm Tố Tâm chính là qua hai ngày , thiệp mời mà ba Hạ hứa vẫn đến tay Phùng Tư Tư.
Lúc Phùng Tư Tư hỏi đến, Lâm Tố Tâm vỗ n.g.ự.c cam đoan chắc chắn sẽ vấn đề gì, nhưng trong lòng cảm thấy kỳ lạ. Cô hỏi Hạ Minh Tuyên xem xảy vấn đề gì nhưng khi tưởng tượng khi nào đây là một cái bẫy nào đó của Hạ Minh Tuyên , đợi cô đưa đến cửa cho nên cũng nhịn hỏi.
Mãi cho đến chiều thứ tư, buổi học cuối cùng kết thúc.
Tối hôm đó pahri đến giải trí Băng Toản tập luyện cho nên giờ học Lâm Tố Tâm và Phùng Tư Tư cùng đến nhà ăn trường để ăn tối, đó về ký túc xá mà đến thẳng ký túc xá, như thể đến công ty sớm mười phút.
ngay khi cả hai đang bận rộn thu dọn đồ đạc và chuẩn về thì bất ngờ thấy tiếng ồn ào lớn từ cửa lớp, còn ít tiếng ngạc nhiên của học sinh nữ.
Một cô gái ở hàng ghế đầu chạy đến cửa lớp xem xét, đó về hưng phấn với bạn cùng bàn: "Wow, các đoán xem thấy ai nào? Không ngờ vị đại thiếu gia sẽ đến trường cấp ba của chúng đó! Cũng đến đón ai?"
Hai cô gái ríu rít bên tai, vội vàng ngoài xem, Lâm Tố Tâm ở xa hơn nên rõ lắm.
cô đang vội đến Băng Toản cũng thời gian để phát cuồng với những cô gái , mới nhớ, dù là đàn ông đó trai đến thì vẫn thể so sánh với trong gia đình cô ! Chỉ cần ba Hạ đến trường học thì cô sẽ thèm để ý đến những khác .
Chờ một chút, gần đây Hạ Minh Tuyên tấn công bất ngờ, hôm nay sẽ mất não nữa đấy chứ?
Mê Truyện Dịch
Nhìn dáng vẻ hưng phấn của những cô gái , e rằng bên ngoài thật sự thường, thật sự chút giống ...
Nghĩ đến đây, cô liền cầm lấy cặp sách chạy nhanh ngoài.
Khi cửa xem cô mới phát hiện sai .