Đỗ Lâm Nhi vốn nén giận, nghĩ rằng bản ngày hôm nay đều là vì tiểu tiện nhân Lâm Tố Tâm hại, còn xuất hiện mặt cô , hơn nữa còn bảo vệ vây quanh lấy lòng, điều càng cô tức giận.
Tuy nhiên, chuyện đến nước , cô căn bản cách nào gì cô gái .
Cô trừng mắt Lâm Tố Tâm : “ xe thì liên quan gì đến cô?”
Lâm Tố Tâm lướt chỗ vali cạnh chân cô , quần áo Đỗ Lâm Nhi, trong lòng đại khái hiểu rõ.
Trước đây Đỗ Lâm Nhi là tín đồ cuồng nhiệt của Chanel, mùa nào cũng tranh giành sản phẩm giới hạn, mặc đến trường để khoe khoang. bây giờ cô đều là mẫu cũ của hai năm , thể thấy dạo suôn sẻ.
Lâm Tố Tâm : “Đàn chị Đỗ , đây là em quan tâm đến chị, chị cần tức giận như chứ. Em , chắc chị trải nghiệm cuộc sống của học sinh bình thường đúng ? chị đến một , hành lý nhiều như , mà chuyển ? Nên gọi các bạn đến cùng chuyển với chị!”
Sắc mặt Đỗ Lâm Nhi càng tái mét, cô vốn quan hệ trong trường, những từng nịnh nọt cô đây đều là nể mặt Thị trưởng Đỗ, giờ thấy gia đình cô thất thế, tất cả những theo lúc đều biến mất, hại cô chỉ thể tự chuyển nhà.
Lâm Tố Tâm : “Mồng một tết chắc khó gọi taxi đường, giờ chị gọi taxi bao giờ, chắc dùng phần mềm gọi xe đúng ? Có cần em giúp chị gọi ?”
Đỗ Lâm Nhi nghiến răng, hừ lạnh : “Không cần giả vờ bụng, cô nên tự lo cho bản thì hơn! Cậu ba Hạ về nhà ăn tết, bỏ cô thành phố Thiên Hải một , nghĩ cũng thấy thật đáng thương. Nghe con gái lớn nhà họ Bạch hai ngày nữa sẽ đến nhà họ Hạ, còn tham gia yến tiệc của nhà họ Hạ. Cô vẫn nên nghĩ xem, một khi ba Hạ đính hôn thì cô nên thế nào!”
Lâm Tố Tâm nhếch khóe miệng : “Đàn chị Lâm, năng lung tung chịu trách nhiệm đó. Một cô con gái thị trưởng như chị, ngay cả chuyện của nhà họ Hạ cũng ? Minh Tuyên mà sẽ kiện chị tội phỉ báng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3171-cau-hai-nha-ho-ky.html.]
Đỗ Lâm Nhi hừ một tiếng : “Cô cũng chỉ đắc ý mấy ngày thôi, sẽ lúc cô !”
Lâm Tố Tâm quan tâm, : “Rất nhiều từng với câu , nhưng đến bây giờ, đều là thì ?”
Đỗ Lâm Nhi tức nhảy dựng lên.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm vẫy tay với cô và : “Nếu cần giúp, đây. Đàn chị, đường cẩn thận nha~”
Cô gái đạp xe, tư thế phóng khoáng men theo con đường nhỏ rợp bóng cây biến mất sâu khuôn viên trường.
Đỗ Lâm Nhi đống hành lý cạnh chân và đám bảo vệ thờ ơ ở cổng trường, khỏi là chán nản cỡ nào!
Nha đầu đáng c.h.ế.t là một trẻ mồ côi xuất bình thường, cô dựa mà trèo lên đầu cô? Dựa mà khác nịnh bợ cô , ngược vứt cô sang một bên? Là dựa cô câu dẫn đàn ông ?
Còn ba Hạ, mù mắt ? Ngoài mặt mũi , nha đầu đáng c.h.ế.t còn điểm nào ? Vả , khuôn mặt cô trông chuẩn mực như , chừng là chỉnh sửa?
Đỗ Lâm Nhi kéo vali, khó khăn lắm mới khỏi cổng trường, trong lòng thầm chửi rủa một lượt mười tám đời tổ tông của Lâm Tố Tâm.
Ngay khi cô ngang qua một chiếc RV màu đen đang đậu ở cổng trường, cửa xe đột nhiên mở .
Một đàn ông trẻ tuổi mặc vest đen bước xuống xe, với Đỗ Lâm Nhi: “Cô Đỗ, thiếu gia nhà chúng mời cô lên xe.”