Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn thấy manh mối , cô lập tức phán đoán ở trong lòng ba Hạ địa vị của Lâm Tố Tâm quả thật tầm thường.
Xem cô giúp đỡ Lâm Tố Tâm chắc hẳn là đang lấy lòng đúng đấy nhỉ? Chỉ là cuối cùng vụ việc cũng dựa cô giải quyết, Lâm Tố Tâm thể nhớ tới chút ân tình ?
Lâm Tố Tâm giẫm lên tấm thảm thật dày bước văn phòng thế nhưng bàn việc một bóng , căn bản chẳng thấy bóng dáng của ba Hạ .
Phía bàn việc khung cửa sổ sát đất lớn. Nhìn xuyên qua cửa sổ thể trông thấy hết thứ, dọc hai bên bờ sông Thân Giang, ánh đèn neon nối tiếp của những toà nhà cao chọc trời đầy náo nhiệt phồn hoa.
Lâm Tố Tâm tới, phía cửa sổ cảm giác chút choáng váng đầu óc.
Ngày thường cô cũng là chứng sợ độ cao thế nhưng lúc khi đang đối mặt với cửa kính lớn trong suốt như thật sự như cảm giác đang vách núi đen tuyền. Nếu duỗi tay thể chạm mặt cửa kính thật sự cô nghĩ rằng chỉ cần một cơn gió là sẽ thổi bay.
Cô vô thức lui về phía một bước, phần lưng đụng một vật trở ngại cứng rắn.
"A!" Cô sợ hãi kêu lên một tiếng.
Ngay lập tức một cánh tay mạnh mẽ vòng lấy ôm quanh eo cô, khuôn n.g.ự.c rắn chắc kề sát phía lưng cô, đem cô ôm trong lồng ngực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3432-dau-vet-de-lai.html.]
Lâm Tố Tâm hoảng hốt đầu nhưng Hạ Minh Tuyên vặn ngửa đầu qua trao cho cô một nụ hôn sâu nồng nhiệt.
Lâm Tố Tâm hôn đến đỏ bừng cả mặt, duỗi tay đuổi : "Buông em , ôm chặt như em nóng c.h.ế.t mất!"
Hạ Minh Tuyên kiên quyết buông, ngược cánh tay càng dùng sức ôm chặt hơn, thổi lỗ tai cô : "Không buông, hơn một tuần gặp mà em chào đón ? là nhóc con lương tâm."
Lâm Tố Tâm phục : "Làm gì chuyện đấy? Rõ ràng mỗi ngày đều gọi video, ai bảo là hơn một tuần gặp! Hơn nữa, hiện tại thời tiết nóng như , thật sự nóng . Anh đừng dựa nữa bẩn hết quần của bây giờ."
Mê Truyện Dịch
Hiện tại đang là tháng tám thời tiết nóng nực, tuỳ rằng trong công ty mở điều hoà nhưng mà cô mới học ba tiếng vũ đạo xong, còn tập nhảy sung đổ mồ hôi đầm đìa, quần áo luyện tập sớm ướt sũng. Sau khi tan học, cô còn kịp quần áo Phương Ngải Lâm gọi , lúc một mồ hôi.
Hạ Minh Tuyên cúi đầu xuống dừng gần bên gáy cô ngửi ngửi, nhẹ : "Quả nhiên mùi mồ hôi, thật sự là một con thỏ con thối hoắc."
Lâm Tố Tâm trừng mắt hạnh lên với , càng dùng sức đẩy : "Dám ghét bỏ em, mau buông em , ai cho gần em như , hử! Thối c.h.ế.t !"
Hạ Minh Tuyên tuỳ tiện cho cô đẩy nhưng vẫn chẳng sứt mẻ chút nào thế còn : "Được , ngoan ngoãn chút , chê em nữa. Mặc dù em thối thật..."
Lâm Tố Tâm trừng đôi mắt hình viên đạn quét qua.