Hạ Minh Tuyên khỏi tăng giọng: “Nói chuyện!”
Lâm Tố Tâm im lặng, cũng .
Hạ Minh Tuyên ghét cảm giác cô ngơ, trong lòng trống rỗng, nên như thế nào, bao giờ nghĩ rằng cũng sẽ lúc m.ô.n.g lung, bất an như .
Tuy nhiên, Lâm Tố Tâm vẫn phớt lờ , cho dù làn da trắng nõn và mềm mại gương mặt của cô véo đỏ một cách thô bạo, cô vẫn kêu lên vì đau.
Hạ Minh Tuyên buông ngón tay đang nắm lấy cằm của cô , lơ đãng vệt đỏ chướng mắt cằm cô, trong lòng chút hối hận, chút áy náy, nhưng hơn cả là sự cáu kỉnh khó tả.
Anh nắm lấy eo Lâm Tố Tâm, ném cô lên ghế sofa.
Không đợi Lâm Tố Tâm phản ứng , đè cô xuống, trao cho cô một nụ hôn trừng phạt.
Hạ Minh Tuyên l.i.ế.m cắn cô mãnh liệt, nhưng Lâm Tố Tâm vẫn nhiều phản ứng, cũng lựa ý hùa theo, cũng phản kháng, cứ để tùy tiện chiếm lấy môi cô.
Hạ Minh Tuyên hôn một lúc, nhận thấy sự phản kháng tiêu cực của cô gái , nhất thời như dội một gáo nước lạnh. Anh dừng , buồn bực mất tập trung dậy.
Lâm Tố Tâm cũng im lặng dậy, di chuyển về hướng bên cạnh, tránh xa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3541-qua-ngu-ngoc-qua-ngay-tho.html.]
Hạ Minh Tuyên để cô trốn, vươn tay kéo cô lòng, lửa giận nguôi, lạnh lùng : “Làm ? Em cho rằng em giả vờ như chết, mặc kệ , như sẽ biện pháp gì với em? Chắc chắn sẽ theo ý của em?”
Lâm Tố Tâm nhúc nhích, ánh mắt vẫn ở cúc áo sơ mi n.g.ự.c , đang suy nghĩ gì.
“Em!” Hạ Minh Tuyên vô cùng tức giận, ghét cái cách phớt lờ khác khi đang tức giận của Lâm Tố Tâm, mỗi như đều khiến bối rối, vì sợ rằng cô sẽ phớt lờ mãi mãi.
Lâm Tố Tâm đầu .
Cô thể cảm nhận Hạ Minh Tuyên đang mất khống chế, nhưng cô thực sự đủ sức để chuyện với .
Tại rõ những gì đàn ông thể tin, nhưng vẫn nỡ từ bỏ sự dịu dàng mà dành cho ?
Hạ Minh Tuyên quỳ ghế sofa, dùng hai tay véo vai cô, khó nén sự run rẩy trong giọng : “Làm ơn, chuyện với , Lâm Tố Tâm! Đừng giả vờ chết!”
Lâm Tố Tâm chậm rãi ngẩng đầu lên, nhưng đôi mắt vẫn về phía xa xăm, hai mắt vô thần nhỏ giọng : “Anh… Anh còn gì nữa? Trước đây từng nghĩ rằng sẽ dối , giả vờ thật đến mức, khiến ngốc nghếch mà đem trái tim giao cho , nghĩ rằng… nghĩ rằng thật sự yêu …”
Kể từ khi yêu ở kiếp phản bội, cô luôn nghĩ rằng sẽ bao giờ yêu một đàn ông nào nữa, nhưng sự dịu dàng cố tình giả vờ của Hạ Minh tuyên, cô vẫn rơi một cách ngu ngốc như .
Mê Truyện Dịch
Không cô cảnh cáo bản để rơi cùng một cái bẫy hai , cũng cô nao núng do dự, nhưng mà… Nói cho cùng, vẫn là ý chí của bản quá yếu ớt, đúng ?
Cô nghĩ rằng cô sẽ cưỡng bức bởi quyền lực, sẽ mê hoặc bởi vẻ ngoài, sự lịch lãm của một đàn ông, sự thật chứng minh rằng, cô cũng chỉ thể nhiều nhất một nửa, nếu như ba Hạ là một tên ăn , nhà giàu mới nổi, cô khẳng định chắc chắn sẽ cân nhắc theo , nhưng mà, đàn ông quá mức trai, trai khi mỉm , thật dịu dàng khi dỗ dành cô, thậm chí… Sẵn sàng hy sinh thứ vì cô…