Lâm Tố Tâm kéo cô , : “Đừng , phòng bên cạnh chắc chắn . Trước khi kiểm tra vật tư bất hợp pháp, đều sẽ thông báo , sẽ tự nhiên đến kiểm tra, cho dù là tra thì cùng từng tịch thu, đều để cho trong vòng hai tuần xử lý sạch sẽ. Lần , rõ ràng là nhắm chúng .”
Phùng Tư Tư sửng sốt một lát, cũng kịp phản ứng, cau mày : “Đây rốt cuộc là chuyện gì ? Sau khi thấy kết cục của La Mông, vẫn còn tìm tới gây phiền phức nữa?”
Lâm Tố Tâm : “Xem , trong trường vẫn còn nhiều thông minh, đây là xem và Hạ Minh Tuyên luôn hòa thuận , cho nên tìm tới thăm dò .”
Phùng Tư Tư buồn bực : “Vậy bây giờ?”
Mê Truyện Dịch
“Chỉ thể một bước một bước thôi”
Lâm Tố Tâm cầm lấy tờ giấy ghi chú và cây bút máy ở bàn , vài dòng, đồng thời : “Trước tiên chúng xem thiếu những đồ nào, đó xuống ban quản lý ký túc xá một chuyến, xem xem bọn họ rốt cuộc đang giở trò gì.”
Những đồ mất đều là những đồ lớn, những đồ như tiền mặt, nữ trang vân vân của hai đều bỏ trong tủ khóa, mỗi hòm cũng ít, thể thấy của ban quản lý ký túc nắm tình hình hiện tại của Lâm Tố Tâm, vẫn còn khá dè dặt.
Trước khi chia tay với Mộ Hàn Khanh, của ban quản lý ký túc cũng lấy lí do tương tự để chuyển đồ của cô ở trong ký túc xá , thậm chí còn thuận tay lấy chiếc đồng hồ đôi tình nhân Cartier mà Mộ Hàn Khanh tặng nữa, những món quà nhỏ giá trị bày một loạt mà Hạ tam thiếu tặng, một cái cũng mất, chứng tỏ rằng đối phương vẫn chút kiêng dè.
Dù , thì hiện tại việc , cho dù ba Hạ trách cứ, cũng thể là tiến hành kiểm tra an theo quy định của nhà trường, cùng lắm là do phương pháp quản lý khá khắt khe, nếu như mất đồ đáng tiền, thì cách nào giải quyết, trực tiếp trở thành trộm cắp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3731-chinh-la-mot-bia-do-dan.html.]
Sau khi Lâm Tố Tâm và Phùng Tư Tư đếm qua những đồ mất, cũng yên tâm một chút.
Cô cầm lấy danh sách, lên: “Đi thôi, bây giờ chúng qua đó luôn.”
Hai rời khỏi ký túc xá, đến phòng hai bên hỏi một chút, phát hiện quả nhiên những khác đều mất đồ, cái gọi là kiểm tra thật sự nhắm các cô.
Phùng Tư Tư tức chết, ngược sắc mặt của Lâm Tố Tâm vẫn như thường.
Hai cùng đến tòa nhà ban quản lý ký túc xá ở khu Tinh Huy, chỉ rõ là tìm nhân viên quản lý phụ trách tòa ký túc xá của các cô, nhưng thông báo là đối phương ở đây.
Lâm Tố Tâm : “Vậy thì vui lòng thể thông báo với giáo viên phụ trách đến gặp chúng một lát, ký túc xá của chúng mất nhiều đồ, thể ngay cả một lời giải thích cũng đúng ?”
Tiếp đón các cô là một cô giáo mới tới, tuổi còn trẻ, thấy khuôn mặt nghiêm trọng của Lâm Tố Tâm, rõ ràng là chút khẩn trương, cô sang các thầy cô khác một tiếng động bên cạnh, chút ngập ngừng : “Đây là.... Chúng .....Hôm nay giáo viên phụ trách ở đây....”
Lâm Tố Tâm lưng cô , những khác tuy lời nào, nhưng rõ ràng đều lén lút trộm bọn họ.
Cô xem như , vị giáo viên trẻ tuổi chính là một bia đỡ đạn, khác mong đắc tội với cô, cũng đắc tội với chỉnh cô, cho nên đều nguyện ý thò đầu , đem mới đến đẩy .
Chẳng qua, như ngược cùng giúp cô, dù , mới tới đủ mạnh, tóm vẫn hơn là đối phó với mấy cáo già.