Nhân vật nguy hiểm , rõ ràng là đang tìm cách đối phó với Hạ Minh Tuyên. Mà thủ đoạn lựa chọn hiện tại, chính là xuống tay từ chỗ Lâm Tố Tâm.
Lâm tố Tâm cảm thấy áp lực lớn, cô chắc chắn rốt cuộc thiếu gia nhà hào môn nọ sẽ dùng thủ đoạn gì, cô cũng lo lắng bản sẽ nhất thời bất cẩn, cho Hạ Minh Tuyên hãm hại.
Càng suy tính thiệt hơn, Lâm Tố Tâm càng đuổi Kỳ Vân Triệt thật nhanh.
Cô trở phòng ngủ của chính , lấy chiếc hộp trang sức từ trong chiếc tủ sắt ở đầu giường , khi xem xét thấy thiếu thứ gì, cô hài lòng, chuẩn xuống lầu.
Ai ngờ, cô mới khỏi cửa phòng ngủ, liền lắp bắp kinh hãi, tay run lên, suýt chút rơi chiếc hộp trang sức xuống đất.
Trên sofa trong phòng khách, Kỳ nhị thiếu đang chễm chệ ở đó!
Đây đúng thật là thấy ma giữa ban ngày mà, lúc cô lên lầu, rõ ràng là Kỳ Vân Triệt theo, hơn nữa lúc cô bước phòng khóa cửa , thể đột nhiên xuất hiện ở đây??
Kỳ Vân Triệt thấy sự kinh hãi mặt cô, chỉ nhẹ mà : “Thế nào? Tìm hộp trang sức ?”
Lâm Tố Tâm vẫn thể phản ứng , Kỳ gia cũng là một cổ đông của học viện Ngân Diệu, Kỳ Vân Triệt đặc quyền ký túc xá cũng coi như là chuyện gì quá xa lạ, còn nếu , vẫn còn một nội ứng trong nhóm quản lý ký túc xá là thầy Tôn, nếu thì thế nào cũng cách.
mà, rõ ràng là mới đàn ông , an sẽ chờ ở lầu! Nhanh như lật lọng ? Đến cả Hạ tam thiếu cũng da mặt dày như !
Lâm Tố Tâm thầm mắng bản quá bất cẩn, trực tiếp qua, đặt hộp trang sức lên bàn , : “Tất cả đều ở đây, phiền kiểm tra một chút, gì thì mời cho!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3842-ha-tam-thieu-van-chua-day-cho-em-biet-sao.html.]
Kỳ Vân Triệt đưa tay nhận lấy, mà xung quanh đánh giá một chút, đó : “Sao ? Không mời khách một ly , mà đuổi ?”
Lâm Tố Tâm lạnh lùng : “Loại khách mời mà đến như , chắc cũng cần uống nhỉ? cũng ngờ rằng Kỳ nhị thiếu mà là một dối trá như , mới chờ ở lầu, lập tức nuốt lời, còn trực tiếp phá cửa mà .”
Kỳ Vân Triệt cũng ngại ngùng mà : “ đây là sợ em an , cố ý lên đây hộ tống em.”
Lấm tố Tâm lạnh : “Anh mấy lời , bản tin ?”
Kỳ Vân Triệt nhướng mày : “Không tin!
Trong lúc Lâm Tố Tâm sắp bốc hỏa đến nơi, đột nhiên nâng chân kéo lấy cô.
Lâm Tố Tâm chút phòng nào, cả trực tiếp nghiêng qua một bên, ngã nhào lên sofa, trong lúc té ngã mắt cá nhân của cô còn đập mạnh chiếc bàn pha lê, một cơn đau nhức lan tỏa, cô nghi ngờ rằng mắt cá chân của cô sưng lên .
Mê Truyện Dịch
mà, cô còn kịp cúi đầu xuống xem thử, quý công tử làn da tái nhợt nhích gần, giữ bả vai của cô , mạnh mẽ ấn chặt cô lên sofa.
Thân thể Kỳ Vân Triệt thoạt trông cũng gầy gò, nhưng bàn tay to lớn đang ấn lên vai cô sức mạnh ngờ, vị trí ấn xuống cũng gian xảo, lâm tố Tam trấn áp như , nửa thể nhúc nhích , tuy rằng sức giãy giụa cái, nhưng căn bản là thể dậy nổi.
Lâm tố Tâm kinh ngạc tức giận, trong ánh mắt cũng bốc hỏa luôn , cô hung hăng mà trừng mắt với Kỳ Vân Triệt: “Anh gì? Anh buông !”
Kỳ Vân Triệt cúi xuống, đến gần bên tai Lâm Tố Tâm, đôi môi mỏng tái nhợt chút huyết sắc chỉ cách vài milimet là chạm lên gương mặt cô.
Giọng tuy nhẹ nhàng nhưng lạnh lùng: “Lẽ nào Hạ tam thiếu vẫn dạy cho em ? Đàn ông lừa phụ nữ là chuyện bình thường, lời của đàn ông đáng tin, đặc biệt là………..đàn ông theo đuổi em!”