Được một đàn ông trai quyền lực theo đuổi, còn mấy lời bảo đảm vẻ chân thành như , nếu đổi là một thiếu nữ hiểu nhiều về thế giới hoặc là hạ quyết tâm leo lên quyền quý, thì chỉ sợ là tim đập loạn nhịp, câu mất chứ nhỉ?
mà, thể , nghĩa là chắc chắn sẽ .
Tấm chi phiếu trống của Kỳ nhị thiếu quả thật là .
Lâm Tố Tâm thầm lạnh trong lòng, đang định lên tiếng, bỗng nhiên, sắc mặt của Kỳ Vân Triệt đang cách cô ngày càng gần đổi, đột nhiên tránh một cái, lăn đất.
Một bàn tay mang theo cơn gió lướt qua đỉnh đầu cô, đánh đệm sofa bên cạnh cô.
Lâm Tố Tâm dọa đến mức rụt cổ , hai mắt cũng nhắm chặt.
Cô còn kịp phản ứng chuyện gì đang xảy , chỉ thấy một giọng nghiến răng nghiến lợi từ phía đầu: “Kỳ nhị, thấy là chán sống , quyến rũ phụ nữ của , bây giờ cũng giỏi lắm đó chứ!”
Sao giọng quen thuộc như ……..Là Hạ Minh Tuyên!
Lâm Tố Tâm kinh ngạc mà mở to đôi mắt, đối diện là gương mặt lạnh như băng của Hạ Minh Tuyên.
Hạ Minh Tuyên , sẽ biểu cảm văn vẹo khi nổi trận lôi đình, ngược giận, càng tức giận, sắc mặt càng trở nên lạnh lẽo, ảm đạm đến mức thể đóng băng khí ở xung quanh.
Mà hiện tại, rõ ràng là đang tức giận, cực kỳ tức giận!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3881-ha-tam-thieu-tuc-gian.html.]
Lâm Tố Tâm ngẩng đầu lên, lúc Hạ Minh Tuyên lướt qua về phía cô, ánh mắt hai giao , Lâm Tố Tâm đôi mắt đen nhánh lạnh lẽo trừng một cái, trái tim rẩy một cái, cho dù là quen thuộc như thiết như , nhưng khi liếc một cái như , cô cũng suýt chút đông cứng.
Kỳ Vân Triệt “A” lên một tiếng, xoa xoa khóe miệng, tay còn thật sự đụng trúng một vết máu.
Anh Hạ Minh Tuyên một bên trộm từ lâu, nên chuẩn sẵn sàng khi tập kích, hơn nữa tuy rằng sức khỏe , nhưng căn bệnh mang theo từ trong bụng , là thiếu gia của một trong mười đại gia tộc, cũng từng huấn luyện chiến đấu chuyện nghiệp từ thời niên thiếu, tuy rằng thể lực hiện tại kém xa so với Hạ Minh Tuyên, nhưng phản ứng vẫn nhanh hơn bình thường nhiều.
Chỉ là, trong khoảnh khắc , khi đôi mắt to tròn xinh của Lâm Tố Tâm ,
chút thất thần, thả lỏng cảnh giác, Hạ Minh Tuyên cố tình động thủ đúng trong khoảnh khắc , tuy rằng né tránh kịp thời, nhưng vẫn va chạm với một quyền , khóe miệng trúng đòn.
Mê Truyện Dịch
Anh ho khan một tiếng, : “Hạ tam, chúng hai ba năm gặp , ôn chuyện cũ với bạn nối khố của như ?”
Hạ Minh Tuyên lạnh lùng chằm chằm : “Bạn nối khố? Sao nhớ rõ lúc đó giao tình gì với , lúc đó, cũng chỉ là một tên nhóc theo đuôi trai mà thôi, hiện tại…….Lá gan của cũng nhỏ đó.”
Kỳ Vân triệt nửa mặt đất, dùng khủy tay chống dậy, khóe miệng mang theo vết máu, sắc mặt càng tái nhợt so với bình thường, thật sự là giống hệt như một tờ giấy trắng.
Trong tình hình mắt, mà còn thể nở nụ , : “Đây chỉ là theo đuổi một cô gái cảm thấy thú vị, biến thành lớn gan ? Đó cũng chỉ là chuyện thường tình mà thôi.”
Hạ Minh Tuyên lạnh nhạt : “Cô là phụ nữ của , trong trường học đều , nhất định xuống tay với cô , là bởi vì cảm thấy thể gì thiếu gia của Kỳ gia ? , nếu như hôm nay phế , lão đại của Kỳ gia mà , thì thể gì !”
Anh , tiện tay ném áo vest khoác ngoài ném xuống đất, cởi bỏ nút tay áo sơ mi, xắn tay áo lên.
Dáng Hạ Minh Tuyên hảo, cứ thong ung dung những động tác đó, kết hợp với gương mặt lạnh băng như điêu khắc của , mang một cảm giác ngập tràn quyền lực và áp bức lạnh lùng.