Trong mắt Hạ Minh Tuyên xẹt qua một tia sát ý, nghiên chặt mà nhả mấy chữ: “Cậu hôn cô ?”
Lâm tố Tâm liền tái mặt, vội vàng kêu lên: “Không ! Anh cần bậy!” Đây là vu khống, cô thể hôn đàn ông nào khác ngoài Hạ Minh Tuyên cơ chứ?
Kỳ Vân Triệt chỉ như mà cô một cái, ý tứ sâu xa mà : “Em quên ? Vừa ở sofa……..”
Vừa ở sofa? Làm ?
Lâm Tố Tâm ngẩn , bỗng nhiên cô nhớ tới, khi Kỳ Vân Triệt ấn cô lên sofa, hai dựa sát , môi của Kỳ nhị thiếu từng cọ nhẹ lên má cô, nhưng ngay đó liền rời khỏi.
Một giây đồng hồ tiếp xúc ngắn ngủi như , cũng gọi là hôn?
Lâm Tố Tâm mở lớn hai mắt, chút thể tin , mà đàn ông thể phóng đại vô hạn như .
sự chần chờ nhất thời của cô trong đôi mắt đen u ám của , biến thành chứng cứ mặc định của cô.
Lâm Tố Tâm thật sự Kỳ Vân Triệt hôn? Họ Kỳ điều sai trái với cô như , mà cô còn giúp cho , chẳng lẽ trong thời gian ở đây, Lâm Tố Tâm thật sự ở bên cạnh Kỳ Vân Triệt?
Anh cũng chỉ rời xa cô mới hai tuần, hơn nữa tuy rằng hai đang cãi , nhưng cũng rõ là chia tay, mà cô dám mờ ám với khác, chỉ nhận quà của đối phương, mà còn tiếp xúc thể?! Sao cô dám??
Hạ Minh Tuyên trầm mặt xuống, : “Được lắm, lắm!”
Lâm Tố Tâm thấy sắc đột nhiên đổi, thể là hiểu lầm, nhanh chóng : “Minh Tuyên, thật sự là đang bậy! Anh em……..”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-3891-bien-chuyen-bat-ngo.html.]
Hạ Minh Tuyên đầu , từ chối lời giải thích của cô.
ngay lúc , chỗ cửa phòng vọng đến hai tiếng “Xoảng” nhỏ, nhẹ, nhưng âm thanh quá đặc biệt, sắc mặt Hạ Minh Tuyên đổi, theo bản năng mà đầu .
Trước cánh cửa phòng khép hờ, vài vệ sĩ mặc đồ đen lên nòng súng, hướng họng s.ú.n.g giữa hàng mày của .
Hạ Minh Tuyên đối mắt với họng súng, cũng dáng vẻ hoảng sợ, chỉ là nhíu mày , hiển nhiên là kinh ngạc.
Kỳ Vân Triệt thẳng dậy, chậm rãi từ phòng khách đến cửa, vết m.á.u khóe miệng vẫn lau sạch, trong đáy mắt đều là biểu cảm đắc ý.
Đối mặt với họng s.ú.n.g tối om, tuy rằng Hạ Minh Tuyên chỉ đánh c.h.ế.t Kỳ Vân Triệt ngay tại chỗ, nhưng lý trí của cho , hôm nay lẽ là lúc để đối phó với .
Hạ Minh Tuyên trở thành phố Thiên Hải, tuy rằng cố ý nâng cao hàng phòng vệ của , nhưng bốn vệ sĩ tầm thường bên cạnh , vẫn luôn lén theo , hầu hết tình huống đều thể giải quyết.
hiện tại, thủ hạ của Kỳ gia giương s.ú.n.g đến tận cửa , thuộc hạ của chút động tĩnh nào, chỉ thể , là những đó của Kỳ Vân Triệt âm thầm hạ gục.
Hạ MInh Tuyên tiêu chuẩn của những vệ sĩ , cho dù đến mười nhân viên an ninh bình thường cũng là đối thủ của một trong họ, bây giờ bộ đều mất tích, chỉ thể là Kỳ Vân Triệt chuẩn từ , âm thầm bố trí ít ,dù là cố ý vô ý, năng lực của cũng vô dụng.
Kỳ Vân Triệt dựa cạnh cửa, ho khan hai tiếng, trong phổi mang theo chút tạp âm, giống như một đ.ấ.m của Hạ Minh Tuyên đả thương .
Mê Truyện Dịch
Cứ như , giọng điệu của vẫn bình tĩnh: “Hạ tam, là thể ứng phó, nghĩ là chơi ?”
Hạ Minh tuyên cô gắng áp chế cơn tức giận trong ngực, trầm giọng : “Kỳ Vân Triệt, hôm nay chuẩn nhiều thứ như , bày thế trận , rốt cuộc là thế nào? Chẳng lẽ, cho rằng chỉ với mấy , là thể g.i.ế.c ?”