Kỳ Vân Triệt ngoài miệng tuyệt đối sẽ thừa nhận điều , lạnh lùng Lâm Tố Tâm, đột nhiên tà khí, : “Cô tại chạm cô ? cho Hạ tam , phụ nữ của chạm . Cô xem, nếu thấy chứng cứ cô từng chạm, tức điên ? Anh còn…… Muốn cô ?”
Lâm Tố Tâm sợ hãi, : “Anh cái gì?”
Mê Truyện Dịch
Kỳ Vân Triệt đáp lời, lấy di động của Lâm Tố Tâm, đùa nghịch vài cái, nhẹ nhàng phá giải mật mã của cô, đó mở chức năng chụp ảnh, nhắm màn hình ngay Lâm Tố Tâm, trực tiếp ấn nút chụp.
Lâm Tố Tâm còn kịp phản ứng, chụp mấy tấm ảnh.
Lâm Tố Tâm giãy giụa đoạt lấy di động tay , kêu lên: “Kỳ Vân Triệt, là đồ biến thái, trả điện thoại cho ! Không! Anh buông !”
Chụp xong, lui vài bước, cầm di động lật từng tấm ảnh, thưởng thức, : “Dáng cô còn tàm tạm, nếu chỉ ảnh cũng sẽ khiến khác suy tư, lúc mấy ngày nay Hạ tam cô đơn khó ngủ, chia sẻ cho xem, cũng miễn cho quá nhớ cô.”
Lâm Tố Tâm cắn răng : “Kỳ Vân Triệt, đúng là đồ điên!”
Kỳ Vân Triệt để bụng : “Vậy ? Cô con gái đầu tiên . xem, cô lưu của Hạ tam ở nơi nào? Ha ha…… Chồng? Đủ mật, chẳng lẽ cô cảm thấy Hạ tam sẽ cưới cô thật? Dù từng nghĩ tới, hiện tại thấy mấy tấm hình , cô cảm thấy…… Anh còn thể cưới cô cửa lớn Hạ gia ?”
Anh , ấn nút gửi.
……
Hạ Minh Tuyên cúp điện thoại, trực tiếp nện điện thoại xuống đất.
“Rầm” một tiếng, vang lên ở trong căn phòng trống trải, mấy ở cạnh cửa đều nhịn rùng .
Hạ Minh Tuyên từ đến nay dễ kiểm soát bản , càng tức, càng thâm trầm, quen đều , Hạ Minh Tuyên thực sự nổi giận, thường biểu cảm gì, bình tĩnh dấu vết.
hiện tại khống chế phản ứng của , đập di động, bàn việc và tất cả văn kiện sắp xếp bên cũng gặp tai ương, quét hết xuống mặt đất.
Tiếng đồ sứ vỡ vụn rõ ràng lưng lạnh lẽo, thái dương Giang Dịch Thâm run rẩy, trộm liếc mắt một cái mảnh nhỏ đồ sứ sàn nhà, đồ rửa bút là đồ cổ thời Tống đấy……
Anh theo Hạ Minh Tuyên cũng bảy tám năm, nay từng thấy tức thành như , thật Kỳ nhị thiếu với cái gì ở trong điện thoại? Mà dù gì, chỉ riêng chuyện Lâm Tố Tâm bắt cóc đủ cho Hạ Minh Tuyên nổi trận lôi đình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-419-ha-tam-thieu-tuc-gian.html.]
Đã hơn một năm, cuối cùng hiểu rõ một chuyện, đó chính là Lâm Tố Tâm thật sự chiếm trọn trái tim Hạ Minh Tuyên. Lúc mới quen Lâm Tố Tâm, Giang Dịch Thâm còn cảm thấy cô chỉ là tiểu tình nhân Hạ tam thiếu nhất thời hứng khởi tìm, quá cung kính với cô, nhưng hiện tại, gần như coi cô thành nữ chủ nhân Hạ gia đối đãi.
Khí áp trong phòng thấp dọa , Giang Dịch Thâm cẩn thận đánh giá Phó Tử Khâm phía bên mặt vô cảm, khá bội phục tố chất tâm lý của cô .
Chuyện thật liên quan tới Giang Dịch Thâm , lửa giận của Hạ tam thiếu dọa hãi hùng khiếp vía, nhưng Phó Tử Khâm chịu trách nhiệm trực tiếp, vẻ quá hoảng loạn, cô sợ Hạ tam thiếu tức lên, màng tình cảm xử trí cô luôn ?
Trên thực tế, Hạ Minh Tuyên thật sự , những bảo tiêu phụ trách bảo hộ Lâm Tố Tâm, chỉ còn một Phó Tử Khâm còn ở mặt , nếu bởi vì còn dùng cô, thật sự cũng xử trí Phó Tử Khâm.
Hạ Minh Tuyên phá xong đồ bàn, mới ngừng tay, hít một thật sâu.
Lúc mở miệng, giọng giống như ngày thường, bất cứ khác thường nào: “Vị trí chiếc điện thoại , định vị ?”
Phó Tử Khâm cúi đầu trả lời: “Vâng, Tam thiếu gia, vị trí tín hiệu vẫn đang di động, từ định vị vệ tinh, Lâm tiểu thư lẽ đang máy bay ngang qua Thái Bình Dương. Có lẽ mục đích là một căn cứ của Kỳ gia ở Thái Bình Dương.”
Hạ Minh Tuyên trầm ngâm một lúc, : “Lập tức điều động tất cả lực lượng bộ tình báo tiếp tục tìm kiếm vị trí của Lâm Tố Tâm, đồng thời bảo trông coi hai , gì bất ngờ, chắc sẽ nhanh chóng hội hợp cùng Kỳ Vân Triệt, đến lúc đó vị trí của bọn họ sẽ thể xác định.”
Phó Tử Khâm đáp: “Vâng.”
Ánh mắt Hạ Minh Tuyên lạnh băng quét về phía cô , : “ nghĩ chắc cô , để cô là ý gì?”
Phó Tử Khâm bình tĩnh : “Thuộc hạ hiểu rõ, bởi vì thuộc hạ là phụ nữ, lúc nghĩ cách cứu viện Lâm tiểu thư sẽ tiện hơn. Tam thiếu gia, mong ngài yên tâm, nhất định sẽ cứu Lâm tiểu thư, lấy công chuộc tội.”
Hạ Minh Tuyên cô nhắc tới Lâm Tố Tâm, nhịn nắm chặt tay, móng tay gần như đ.â.m sâu trong lòng bàn tay.
Lúc Giang Dịch Thâm mới phát hiện, lúc Hạ Minh Tuyên đập đồ, hình như là mảnh nhỏ cứa, ống tay áo dính vết máu, nhưng lúc cũng dám lên nhắc nhở , chỉ thể yên lặng rúc ở một bên, hận thể lập tức biến mất.
Hạ Minh Tuyên bình tĩnh trong chốc lát, : “Phái điều tra rõ chuyện Felix ư, , hướng về phía hai khi nào.”
Phó Tử Khâm : “Thuộc hạ hiểu rõ, phái tra xét, Felix cầm hộ chiếu giả xuất cảnh, đích đến là Nhật Bản.”
“Ồ?” Hạ Minh Tuyên nheo mắt, “Chẳng lẽ là tìm ? Giám sát kĩ cho , dám ở mí mắt ăn cây táo, rào cây sung, sẽ để cái gì là sống c.h.ế.t xong.”
Phó Tử Khâm đáp “Rõ”, cô càng tung tích của Felix hơn Hạ tam thiếu.