Thân thủ của Hạ Minh Tuyên chẳng thua kém gì lính đánh thuê chuyên nghiệp, tay đột ngột, cho đến khi Kỳ Vân Triệt bụm mặt lùi về mấy bước, lưng đập lên tường, khóe miệng chảy m.á.u thì vệ sĩ hai bên mới phản ứng .
Thuộc hạ của Kỳ Vân Triệt lập tức rút s.ú.n.g , họng s.ú.n.g đen ngòm nhắm ngay Hạ Minh Tuyên.
Mê Truyện Dịch
Mà bên ba Hạ cũng chịu tỏ yếu kém, cũng lấy s.ú.n.g .
Chẳng ai ngờ, cuộc đàm phán còn bắt đầu mà hai bên giương cung bạt kiếm, dường như thể nổ s.ú.n.g b.ắ.n bất cứ lúc nào .
Hạ Minh Phách vội vàng tới giảng hòa, vỗ bả vai Hạ Minh Tuyên, : “Chao ôi, em ba, em hà tất thế? Vì một phụ nữ mà hấp tấp như . Cái chuyện tranh giành tình nhân , thể để chúng ký hợp đồng xong mới ? Đến lúc đó bất kể các đánh là uống rượu, trai cũng mặc kệ”.
Kỳ Vân Triệt lau khóe miệng một cái, giễu : “Hạ Tam, nghĩ gặp Lâm Tố Tâm nhỉ?”
Hạ Minh Tuyên hừ một tiếng, : “Phòng họp ở ?”
Hạ Minh Phách dẫn đường ở đằng , Hạ Minh Tuyên và Kỳ Vân Triệt theo , hai bên cách một cách xa.
Đến phòng họp, hai bên chỗ của , thư ký rót cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4252-so-menh-da-duoc-dinh-san.html.]
Hạ Minh Phách dựa lên ghế, tư thế thảnh thơi : “Anh cũng nhiều lời vô dụng với em nữa, chúng đều rõ, nhà họ Hạ chỉ thể một gia chủ, chúng thể nào tiếp tục chia cắt nhà họ Hạ thành hai nửa như , sớm muộn gì cũng phân bên nào chủ yếu và bên nào thứ yếu. Mà , là thừa kế do ông cụ lựa chọn, càng danh chính ngôn thuận hơn em”.
Hạ Minh Tuyên khỏi bật , : “Anh danh chính ngôn thuận hơn ? Thật là nực , một đứa con trai ngoài giá thú, cho dù ông cụ chống lưng, cũng thể nào sửa đổi xuất của . Cho dù từ bỏ quyền thừa kế, tặng vị trí gia chủ cho thì các trưởng bối nhánh họ nhà họ Hạ cũng sẽ chấp nhận ”.
Cậu hai Hạ cũng tức giận, lạnh nhạt , ánh mắt hiện lên vẻ đắc ý, như thể nắm chắc phần thắng, : “Em đừng lấy cái đó để uy h.i.ế.p , bọn họ chấp nhận là chuyện của , thừa cách để thu phục lòng trung thành của họ. Chỉ cần em quyền thừa kế nữa, cho dù họ thì cũng chỉ thể phục tùng ”.
Hạ Minh Tuyên lắc đầu thở dài, : “Anh hai, nghĩ vấn đề quá đơn giản, cơ nghiệp mà dòng họ Hạ tích lũy hàng trăm năm, cho dù là chi là nhánh trong họ thì cũng một chi một nhánh nào là đơn giản, đối phó với bọn họ . khuyên nên sớm thu tay , trả Lâm Tố Tâm cho ngay bây giờ, sẽ khó , đây phái ám sát thể xóa bỏ, thể tiếp tục nắm giữ cổ phần của một công ty đa quốc gia, một công tử giàu và nhàn rỗi”.
Hạ Minh Phách haha, đến mức dường như thở , một lúc , mới chỉ Hạ Minh Tuyên và : “Thằng ba , em đang đùa với ? Bây giờ nhượng bộ là em kìa, em đang khuyên buông tay? Em cảm thấy khả năng ? Em còn gặp Lâm Tố Tâm nữa đấy? Em sợ g.i.ế.c cô ?”
Hạ Minh Tuyên nhíu mày một cái, dường như thật sự uy hiếp, đột nhiên im lặng.
Cậu hai Hạ ung dung , chờ quyết định.
Anh cũng chẳng gì lo lắng cả, đều là đàn ông nhà họ Hạ, rõ Hạ Minh Tuyên thể nào quan tâm đến con gái yêu, cho dù thật sự là ngoại tộc, lòng tàn ác, thế thì cũng bố trí tất con tàu , cho dù Hạ Minh Tuyên dẫn theo cả một máy bay nhân viên mật vụ thì cũng thể nào chạy thoát một cách đơn giản.
Bắt đầu từ giây phút mà thằng em ba của bước lên chiếc du thuyền vì Lâm Tố Tâm thì mệnh của Hạ Minh Tuyên cũng định sẵn .