Phó Tử Khâm cô hỏi thế thì nhất thời trả lời như thế nào.
Lâm Tố Tâm rõ ràng thấy cô ngây , cảm giác bất an trong lòng càng thêm mãnh liệt, cô bước tới túm lấy tay áo cô , hỏi: “Minh Tuyên đang ở ? Có vẫn còn ở thuyền ?”
Phó Tử Khâm chần chừ một chút, vẫn cảm thấy nên lừa gạt cô, thế là : “, bây giờ ba vẫn đang ở thuyền”.
Lâm Tố Tâm trợn trừng mắt, : “Thế thì bây giờ chẳng nguy hiểm ? Anh rời thế nào?”
Phó Tử Khâm : “Cô Lâm, ba chuẩn nhiều, trong tình huống bình thường thì chắc chắn thể an rời , cô đừng quá lo lắng”.
Lâm Tố Tâm xong thì càng nóng ruột: “Cái gì gọi là tình huống bình thường? Thuyền sắp chìm , thuyền còn đang b.ắ.n , tai nạn thể xảy bất cứ lúc nào! Anh … thể như , đặt sự an của bản lên hàng đầu chứ!”
Mê Truyện Dịch
Phó Tử Khâm nghiêm túc : “Nếu ba đích lên thuyền, căn bản thể nào khiến cho hai Kỳ và những khác thiếu cảnh giác, hơn nữa, cần thời gian để tàu ngầm phóng tên lửa và xác định vị trí, chỉ mới thể chuyển hướng sự chú ý của họ và kéo dài thời gian, ba cũng vì bất đắc dĩ nên mới đặt nguy hiểm”.
Lâm Tố Tâm im lặng, đó chán nản : “Đều tại em cẩn thận, bắt cóc, nên mới liên lụy và uy hiếp, đến bây giờ vẫn đang còn trong nguy hiểm…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4281-chung-ta-phai-roi-di-truoc.html.]
Lâm Tố Tâm nghĩ đến nhiều cách mà Hạ Minh Tuyên dùng để cứu cô, nghĩ sẽ đồng ý với điều kiện của khác , là cử lính đánh thuê của đến giải cứu cô.
Và Hạ Minh Tuyên đích mạo hiểm tính mạng tranh thủ thời gian vì cô, tình huống là cô từng nghĩ đến, mà là căn bản dám nghĩ đến, cô quả thật cách nào tưởng tượng sẽ như thế nào nếu Hạ Minh Tuyên gặp tai nạn vì cô. Đó chắc chắn là một cú đả kích mà cô thể chịu nổi.
Phó Tử Khâm thấy cô khổ sở như thế thì khuyên nhủ: “Cô Lâm, cô đừng lo lắng, khi lên thuyền ba chuẩn cặn kẽ, nhất định sẽ . Hơn nữa, cũng cô liên lụy đến ba, nếu cô ba cuốn cuộc tranh đấu giữa và hai thì cô bắt cóc ! Cậu ba còn lo lắng cô sẽ giận vì chuyện nữa đó”.
Lâm Tố Tâm lo lắng : “Anh đến cứu em , em thể giận chứ?...Làm bây giờ? Thuyền cứu viện mà chị đang ở ?”
Phó Tử Khâm ở đầu thuyền, lấy một cái kính viễn vọng nhỏ về phương xa một chút, : “Đang ở hướng đông, lái tới , thấy ?”
Cô chỉ về một phía xa xa, Lâm Tố Tâm ngẩng đầu, phát hiện quả nhiên hai chiếc thuyền cứu viện cỡ lớn đang lái đến đây, hơn nữa cách tương đối gần, thể thấy rõ ràng bằng mắt thường.
Lúc cô mới thở phào nhẹ nhõm.
mà đúng lúc , con du thuyền sắp chìm vang lên một tiếng nổ cực mạnh, con thuyền nhất thời ngập tràn ánh lửa, tốc độ chìm xuống rõ ràng tăng nhanh hơn nhiều.
Lâm Tố Tâm trơ mắt du thuyền bắt đầu bốc cháy, trái tim gần như ngừng đập.