Giang Dịch Thâm thể gì khác hơn là vẫn tiếp, cho đến khi một lượt từ đầu đến cuối mới ngừng .
Hạ Minh Tuyên thấp giọng : “Anh lắm, vấn vả cho ”.
Giang Dịch Thâm nghẹn họng, thật cảm thấy lắm, ngược , cảm thấy thấu đáo, dù cô Lâm cũng đau khổ như , là đàn ông thì đều nổi.
mà, Hạ Minh Tuyên thể nổi giận với là chuyện .
Giang Dịch Thâm cảm thấy hẳn là nên cảm ơn lời khen ngợi của ba, đó quả quyết cúp điện thoại, quên sạch sành sanh cái chuyện thất đức , nhưng mà do dự trong chốc lát, vẫn nhỏ giọng một câu trong điện thoại: “Cậu ba, thấy, cô Lâm hình như vô cùng vô cùng đau khổ, thảm”.
Hạ Minh Tuyên gì, lâu mới nhẹ nhàng “ừm” một tiếng.
Giang Dịch Thâm nhất thời kịp phản ứng, ông chủ nhà ý gì đây? Theo lý mà , những gì Lâm Tố Tâm đều thấy, nhưng vẫn phản ứng như thế, rốt cuộc là như thế nào?
Cúp điện thoại, Hạ Minh Tuyên dựa lên giường nữa, vẫn nhúc nhích.
Mặc dù gần như thể nào di chuyển , nhưng cảm thấy như chạy marathon một vòng , sức lực đều như hút cạn, nhúc nhích.
Anh cũng bao lâu, mãi cho đến khi y tá đến kiểm tra tình hình của , đột nhiên hét lên một tiếng mới kéo về khỏi cơn ác mộng.
“Trời ơi, ba!”. Một y tá nữ 40 tuổi tên là Anna vội vàng chạy tới: “Kim tiêm của tuột , cảm thấy gì ? Sao gọi giúp ? Cậu xem , mu bàn tay chảy nhiều m.á.u như , xanh ngắt đây , ngày mai chắc chắn sẽ tụ m.á.u sưng như cái bánh màn thầu cho xem!”
Anna quở trách hiệu cho đưa tay : “Giờ thì , bình thuốc cạn kiệt, chỉ thể đổi tay thôi”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4351-qua-nhien-la-bi-thuong-nang.html.]
Hạ Minh Tuyên vẫn đưa tay , : “Có thể truyền ?”
Anna dựng thẳng lông mày: “Cậu ba, thương nặng như , còn cho với phu nhân, điều khiến lương tâm của là bất an, nếu còn chịu điều trị cho , thể tìm phu nhân thú nhận đấy! Còn mấy loại thuốc nữa, uống hết cho !”
Hạ Minh Tuyên: “…”
Từ lúc đời, Anna chính là y tá chăm sóc , quan hệ khắng khít với .
Cho nên, bà năng lực đối phó với cái chứng sợ thuốc từ nhỏ của ba, sự uy h.i.ế.p của bà quả nhiên nhanh chuẩn ác, khiến Hạ Minh Tuyên thể chịu thua, chỉ thể ngoan ngoãn đưa tay trái , để bà đổi kim truyền mới.
Đồng thời, nhận lấy nước ấm và một đống thuốc viên do Anna đưa tới, do dự một lúc lâu mới gắng gượng nhét thuốc miệng, mãnh liệt uống ực một hớp nước, nuốt thuốc xuống trong đau khổ.
Mê Truyện Dịch
Thật là lưu luyến, thật là hoài niệm dáng vẻ Lâm Tố Tâm dỗ lừa nổi nóng cho uống thuốc…
Anh mới uống thuốc xong thì cửa phòng gõ.
Hạ Minh Tuyên đầu, thấy một trong những thư ký riêng của đang cung kính ở cửa, báo cáo: “Cậu ba, một vị khách…”
Anh còn dứt lời thì đẩy sang một bên, Ân Chính Lăng xông từ cửa .
Anh vọt , dáng vẻ của Hạ Minh Tuyên ồn ào : “Được lắm, Tuyên, quả nhiên thương nặng! Chuyện lúc nào, cho em ?”
Hạ Minh Tuyên thấy thì khẽ nhíu mày, cũng từ chối mà cho đến gần, hiệu cho những khác trong phòng rời . Lúc Anna ngoài còn cẩn thận đóng cửa phòng .