“…Ý của là như đó, thể phối hợp với ?”. Hạ Minh Tuyên câu cuối cùng.
Lúc Từ Tiêu Ý mới hồn, : “Việc giao cho vấn đề gì, nhưng chắc chắn như ? tưởng mãi mãi sẽ đổi ý chứ? Hơn nữa, cho dù đổi ý , cũng nghĩ, sẽ sẵn lòng để chuyện !”
Đầu bên điện thoại yên tĩnh mấy giây, cuối cùng vang lên giọng lạnh lùng của Hạ Minh Tuyên: “ chỉ cô vui vẻ, tin tưởng việc thỏa nhất, hơn nữa, sẽ hại cô . Những khác, tin !”
Từ Tiêu Ý cảm giác khó mà hình dung , một lúc lâu mới với tâm trạng phức tạp: “Có thể ba Hạ đánh giá như , hẳn là nên cảm thấy vui vẻ đúng ?”
Bởi vì sẽ hại cô mà đưa con gái của tới mắt tình địch, tấm lòng rộng lượng như thế ai cũng .
Mê Truyện Dịch
…
Kể từ cái ngày Giang Dịch Thâm tới, tâm trạng của Lâm Tố Tâm vẫn cực kỳ tồi tệ.
Sau khi xuất viện, cô đến ở căn hộ mà Hạ Minh Tuyên cho cô, mà là dọn về ký túc xá của Phùng Tư Tư, còn niêm phong tất cả quần áo và trang sức mà Hạ Minh Tuyên tặng cho cô, dùng tiền sinh hoạt kiếm ở giải trí Băng Toản để sắm thêm một ít quần áo và đồ dùng hằng ngày.
Lúc , mặc dù là thứ hai cô về ký túc xá ở, nhưng thái độ của bạn học đối với cô khác với cô bỏ nhà đó, gọi là thiện và lịch sự với cô.
Lâm Tố Tâm nghĩ cái là hiểu, lẽ quen cô và Hạ Minh Tuyên rảnh rỗi là cãi , chiến tranh lạnh, đều cảm thấy hai họ đang đùa giỡn và thể hiện tình yêu .
Như thế chứng tỏ thật sự thừa nhận cô và Hạ Minh Tuyên là một đôi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4372-nhung-nguoi-khac-toi-khong-tin-duoc.html.]
Đây là một tin , đáng tiếc… xảy khi họ chia tay.
À, đúng, họ vẫn chính thức chia tay, bởi vì từ đầu đến cuối Hạ Minh Tuyên đều xuất hiện để đích lời chia tay với cô, Lâm Tố Tâm đơn phương quyết định thừa nhận chuyện chia tay .
Không vì , mặc dù Giang Dịch Thâm những lời gây đau lòng như mà cô vẫn cảm thấy, Hạ Minh Tuyên chắc chắn sẽ dưng chia tay với cô, nhất định là nguyên nhân nào đó mà cô .
Có lẽ là vì cô rõ, đàn ông cô thích là nhát gan sợ phiền phức, nhu nhược vô dụng, ngay cả chia tay cũng dám mặt !
Tuy rằng ngày đó khi lớn một trận, Lâm Tố Tâm từng rơi lệ nữa, nhưng ở trong mắt Phùng Tư Tư, cô vẫn cảm thấy tâm trạng của cô thật sự hề chút nào, cô vô cùng bất an, cũng tranh thủ nhiều thời gian ở bên cô.
Cứ thế, Lâm Tố Tâm cảm thấy hổ thẹn.
Bởi vì Phùng Tư Tư từng đề cập với cô rằng công ty mới đặt tại thành phố Tô Hải, một thành phố bên cạnh thành phố Thiên Hải, tuy hai thành phố cách gần, nhưng dù cũng cần hai giờ lái xe cả lẫn về, Phùng Tư Tư trở về nhiều ảnh hưởng đến việc huấn luyện của cô .
Cho nên, khi thấy Phùng Tư Tư về trường một nữa, Lâm Tố Tâm lập tức khuyên cô đừng chạy tới chạy lui như nữa.
“Cậu đừng lo cho , trong thời gian tâm trạng của khá hơn nhiều , cần thiết thường xuyên tới thăm , lo cho công việc của ! Không , cuối năm là mắt ? Thời gian chắc chắn là bận rộn nhất!”
Phùng Tư Tư phất tay, : “Không , vì quyết định học xong cấp ba ở Ngân Diệu, vốn dĩ mỗi tuần cũng về báo cáo một , nếu …giáo viên vui, cuối kỳ đánh giá đạt yêu cầu thì ?”
Cô kéo tay Lâm Tố Tâm, hưng phấn : “ , cho một tin , ngày mắt của xác định !”