Lúc đầu Ân Chính Lăng còn do dự nên tìm Lâm Tố Tâm ngay lập tức , nhưng ngờ cô vội vàng đến tìm nữa .
Thế nên thể nào từ chối , chỉ thể bày tỏ: “Không thành vấn đề, em mời chị dâu nhỏ ăn cơm!”
Hai hẹn thời gian xong, Ân Chính Lăng đến đón Lâm Tố Tâm lúc tan học.
Sự xuất hiện của sáu Ân tuy gây náo loạn, nhưng thấy đón là Lâm Tố Tâm thì những xem đều cảm thấy ngán ngẩm, xung quanh vài giải tán ngay lập tức. Vốn tưởng rằng sắp xảy chuyện gì ho để tám, kết quả…chẳng chuyện gì đáng kinh ngạc xảy cả.
Ai cũng sáu Ân và ba Hạ là bạn bè lớn lên với từ nhỏ, lúc ba Hạ ở thành phố Thiên Hải vẫn ủy thác cho quan tâm đến Lâm Tố Tâm nhiều hơn.
Lâm Tố Tâm lên xe, còn vững thì sốt ruột hỏi: “Anh sáu Ân, em nhờ ngóng chuyện của Minh Tuyên, tin tức ? Em nước ngoài tuần , cũng liên quan đến chuyện ?”
Thật Ân Chính Lăng vẫn quyết định , nên như thế nào.
Anh chần chừ vài giây : “Nói thì dài dòng, đến chỗ em ”.
Lâm Tố Tâm gật đầu, kết quả ngờ, Ân Chính Lăng trực tiếp đưa cô về biệt thự của đảo Nhật Diệu.
Cậu sáu Ân đỗ xe, : “Vào , nghĩ tới nghĩ lui, nếu chuyện quan trọng như thì chẳng nơi nào an hơn là nhà cả”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4421-day-la-vi-hon-the-cua-anh-ba-ha.html.]
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm xuống xe theo , biệt thự, mới bước tới cửa thì gặp một dì mập mạp quan sát cô với vẻ mặt nghiêm túc, dì chằm chằm cô một lúc lâu : “Cô gái , quý danh là gì? Là bạn học của Lục?”
Lâm Tố Tâm chớp mắt mấy cái, đang định mở miệng thì Ân Chính Lăng giành : “Chị dâu nhỏ, đây là dì Liễu chăm sóc em từ nhỏ, dì Liễu, đây chính là…vị hôn thê của ba Hạ, cô Lâm!”
Vẻ mặt dì Liễu lập tức đổi, thái độ cũng trở nên cung kính vô cùng, ân cần cầm dép cho Lâm Tố Tâm, treo áo cho cô.
“Cô Lâm, mời , mời ”.
Ân Chính Lăng gật đầu với dì , : “Con và cô Lâm chuyện quan trọng cần , dì chuẩn một chút, mời cô Lâm ăn cơm chiều”.
Ân Chính Lăng dẫn Lâm Tố Tâm thẳng tới thư phòng, đến khi tới dâng và đồ ăn nhẹ mới : “Ngại quá, chị dâu nhỏ, thái độ của dì Liễu lắm. Dì em cử đến trông nom em, là cảm thấy em ham chơi, sợ em thật sự thật lòng với cô gái nào đó, chịu kết hôn với cô hai nhà họ Bạch nên đều thái độ đó với các cô gái bên cạnh em”.
Lâm Tố Tâm đang quan sát cách bày trí trong thư phòng của , nhận thấy so với phong cách chuyên nghiệp và nghiêm túc trong thư phòng của Hạ Minh Tuyên thì thư phòng của Ân Chính Lăng càng giống phòng chơi hơn, các loại thiết tân tiến đều đủ cả, nhưng mà…chẳng bao nhiêu sách.
Nghe , cô khỏi một tiếng, : “Em vô cùng hiểu tâm trạng của dì …”. Nếu cô một thằng con trai ham chơi đáng tin cậy như , cô còn bất lực hộc m.á.u chứ.
Ân Chính Lăng sờ mũi một cái, : “Chị dâu nhỏ, chị ”.
Lâm Tố Tâm ghế salon, dứt khoát : “Anh sáu Ân, chúng cần những lời khách sáo, em chỉ , bây giờ rốt cuộc Minh Tuyên thế nào ? Em nghĩ chắc chắn , ? Nếu còn nhận em đây là chị dâu thì cầu xin hãy cho em sự thật, kẻo em suốt ngày lo lắng ngủ yên”.