Lâm Tố Tâm cố ý nghiêm trọng như .
Bởi vì khi cửa, thấy Ân Chính Lăng giới thiệu cô là “vị hôn thê của ba Hạ” là cô , đoán đúng, Hạ Minh Tuyên quả nhiên ý chia tay, trong chuyện chắc chắn vấn đề gì đó.
Ân Chính Lăng thở dài, : “Chị dâu nhỏ, em với chị , chị chờ chút, tuyệt đối đừng kích động”.
Lâm Tố Tâm gật đầu: “Anh , em chuẩn tâm lý từ sớm ”.
Ân Chính Lăng vội vàng : “Ặc, chị đừng suy nghĩ lung tung, cũng nghiêm trọng như chị tưởng tượng ! Thật , lúc Tuyên biển cứu chị thì mảnh đạn vỡ b.ắ.n trúng và rơi xuống biển, thương…”
“Anh cái gì?”. Lâm Tố Tâm trợn trừng mắt, dậy khỏi ghế salon.
Mặc dù cô sớm đoán chuyện sẽ như , nhưng khi tin tức xác thực, trái tim cô vẫn thót lên đến tận cổ họng.
Mê Truyện Dịch
Ân Chính Lăng trấn an cô: “Chị dâu nhỏ, chị đừng kích động, Tuyên còn nguy hiểm nữa , yên tâm . Chị xuống , chị như thế thì bảo em tiếp thế nào đây?”
Lâm Tố Tâm hít sâu một , tự với sự việc trôi qua hai tuần , cho dù Hạ Minh Tuyên chuyện gì thì bây giờ cô lo lắng cũng muộn.
Thấy Lâm Tố Tâm xuống , Ân Chính Lăng tiếp tục : “Lần em Mỹ, gặp Tuyên, gãy xương sườn, cần tĩnh dưỡng, ngoài vết thương đùi tương đối nghiêm trọng, nhưng phẫu thuật vô cùng thành công, chỉ cần nửa năm luyện tập phục hồi chức năng nữa là thể khôi phục. Cho nên, thể nào sang đây thăm chị , cũng vì, bây giờ thể tự bước , cần xe lăn, thật sự tiện”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4422-day-la-vi-hon-the-cua-anh-ba-ha.html.]
Lâm Tố Tâm yên tâm một chút, vết thương vẻ nghiêm trọng, hơn nữa cũng cần thời gian điều dưỡng, nhưng mà cuối cùng vẫn thể khôi phục, cũng nguy hiểm đến tính mạng, xem như là may mắn trong bất hạnh .
Cô im lặng một lúc mới hỏi: “Thế bây giờ Hạ Minh Tuyên đang ở của Mỹ? Em thăm , cách nào giúp em sắp xếp một chút ?”
Ân Chính Lăng sợ đúng cái , ngờ mấy câu thì Lâm Tố Tâm đề nghị , lập tức khó xử : “Cái …chị dâu nhỏ, chị nghĩ , bây giờ Tuyên chỉ thương, hơn nữa còn nhiều chuyện cần xử lý, rảnh ở bên chị đúng ? Hơn nữa, chị ở thành phố Thiên Hải cũng an hơn…”
Lâm Tố Tâm một cái, : “Minh Tuyên gặp em, đúng ?”
Ân Chính Lăng nhanh chóng lắc đầu: “Không đúng đúng, chị dâu nhỏ suy nghĩ nhiều !”
Lâm Tố Tâm bình tĩnh : “Được , đừng đỡ cho nữa. Có lẽ , ngày hôm khi nước ngoài, trợ lý Giang đến bệnh viện thăm em, với em ba nhà chia tay với em, đưa cho em tấm séc 100 triệu phí chia tay”.
Chuyện Ân Chính Lăng vẫn , khi xong thì cũng tỏ vẻ kinh ngạc:
“Cái gì? Anh thật sự bảo Giang Dịch Thâm như á?”
Lâm Tố Tâm “ừm” một tiếng, : “Cho nên, em rõ, Minh Tuyên gặp em?”
Ân Chính Lăng lắc đầu : “Không , chị dâu nhỏ, Tuyên ý gặp chị , thật sự nhớ chị…ặc, nhưng mà, cũng quả thật gặp chị, đúng, là , mà là thể…”.
Cậu sáu Ân thường xuyên dỗ dành con gái, hở mồm là cái gì cũng ho, nhưng bây giờ đối diện với bạn gái của bạn thì nên như thế nào, luôn cảm thấy hình như càng tô càng đen.