Lâm Tố Tâm nhận lấy danh , xem cẩn thận.
Đây là một tấm danh cá nhân, hoa văn màu đen in nền vàng nhạt, thiết kế . Giữa danh in tên Giang Dịch Thâm, nhưng các nội dung như công ty, chức danh, bên ghi điện thoại, email,…của bằng chữ in nhỏ.
Lâm Tố Tâm xem xong, cất danh trong túi áo và : “Chào , đàn Giang.”
Giang Dịch Thâm gật đầu với cô : “Mặc dù lấy thẻ học sinh, nhưng chắc là cô còn tham gia thi bổ sung. Ngay cả khi ba còn học, mỗi năm cũng thi. Nếu cô lo thi qua , thể mời gia sư bổ túc cho cô.”
Lâm Tố Tâm thấy câu , vội vàng lắc đầu: “Không cần , sẽ tự ôn tập ở nhà, khi nào thì thi bổ sung ?”
Thành tích môn văn hóa của cô ở kiếp cũng tệ, nhưng cô hứng thú với các môn ngữ văn, toán, tiếng , dễ gì mới Nhạc viện Thiên Hải, cuối cùng cũng thể thoát khỏi những giờ học nhàm chán , chuyên tâm học nhạc. Muốn cô ngày ngày sách sự giám sát của gia sư, chắc cô sẽ phát điên.
Dù thì thành tích của chủ cơ thể cũng khá , đến lúc đó sách, thi qua chắc vấn đề gì…… ?
Giang Dịch Thâm thấy cô , cũng miễn cưỡng, chỉ với cô: “Kỳ thi bổ sung thường là một tuần khi bắt đầu kỳ học mới, đến lúc đó sẽ thông báo bảng tin.”
Lâm Tố Tâm gật đầu, trong lòng than . Chỉ nghĩ rằng khi trùng sinh trẻ vài tuổi, trở nên xinh là một việc , quên mất tuổi nhỏ nghĩa là còn học cấp ba, còn tiếp tục thi, điều thực sự đáng buồn……
“Cảm ơn đàn Giang.” Lâm Tố Tâm bỗng nhớ đến điều gì, : “ , lúc đó nghĩ sắp đuổi học, nên vứt hết sách giáo khoa ……”
“Yên tâm , sẽ tìm một bộ sách giáo khoa mang đến cho cô.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-451-lai-bi-lua-roi.html.]
Khóe miệng Lâm Tố Tâm giật giật, : “Vậy phiền .”
Cảm giác giống như đang hừng hực khí thế đốt sách khi kết thúc kỳ thi đại học, kết quả phát hiện vẫn thi , vội vàng lôi xác từ đống lửa , thật rối ren.
Mê Truyện Dịch
Giang Dịch Thâm : “Cô Lâm……”
Lâm Tố Tâm vội vàng : “Đàn Giang, nếu chúng đều là học sinh cùng trường, cũng đừng gọi là cô cô nữa, gọi là đàn em là .”
Lâm Tố Tâm chân thành, nhưng Giang Dịch Thâm quả quyết lắc đầu.
“Không , dù cô cũng là vị hôn thê của ba. Vị hôn thê của ông chủ, dám tùy tiện .”
Lâm Tố Tâm buồn bực : “Anh đừng bậy, là vị hôn thê của , đồng ý ? Anh cùng lắm cũng chỉ là giám hộ của thôi.”
Giang Dịch Thâm : “Vậy chính là con gái nuôi của ông chủ, cũng thể gọi là đàn em, nếu thì sẽ trở thành cái gì?”
Lâm Tố Tâm: “……”
Lâm Tố Tâm bắt đầu xem xét một vấn đề nghiêm túc, hai mặt lây , ông chủ hai mặt đều tuyển cấp hai mặt, từ Quản gia Tiền, tài xế Lục đến Trợ lý Giang, tất cả đều là đức hạnh ?
Giang Dịch Thâm : “ cũng ở Ngân Diệu bảy năm, ba năm mới nghiệp, quen thuộc với tình hình trong trường. Nếu cô gặp phiền phức gì mà tiện với ba thì thể cân nhắc liên lạc với , sẽ nghĩ cách.”
Lâm Tố Tâm sững sờ một hồi, đó cảm thấy đây thực sự là một ý kiến . Trợ lý Giang là đàn ở Ngân Diệu, hơn nữa về phận cả hai đều là học sinh thường dân, giống đại thiếu gia như Hạ Minh Tuyên, cô vẫn luôn cảm thấy cách với . Sau nếu gặp vấn đề ở trường, tìm đưa ý kiến thì tìm một kinh nghiệm như Trợ lý Giang thương lượng chắc chắn sẽ hơn.