Lâm Tố Tâm miên man suy nghĩ, quên mục đích của . Cô cảm nhận Hạ Minh Tuyên đang lùi về một chút, sợ định thì dứt khoát. Thân đang dựa tường của cô lung lay một chút đổ sang một bên, ngã xuống đất.
Vì chân thật, cô để cái đầu trượt thẳng xuống. Nếu thật sự đập xuống đất, chắc chắn đầu cô sẽ nổi một cái u lớn.
mà…
như dự đoán của cô, đầu cô đập xuống sàn gạch mà là đụng một thể .
Lâm Tố Tâm còn kịp đắc ý thì tiếng rên trầm thấp của Hạ Minh Tuyên truyền tới.
Cô đột nhiên nhớ , Ân Chính Lăng với cô, Hạ Minh Tuyên thương đùi, nhưng còn phục hồi chức năng, hiện giờ còn khôi phục .
Lâm Tố Tâm đau lòng, suýt chút nữa mở rắt . Cũng may, đúng lúc một giọng nữ truyền tới: “Tam thiếu gia, là để đưa cô Lâm trong phòng.”
Lâm Tố Tâm giọng của Phó Tử Khâm ở ngay bên cạnh thì vội vã nhắm chặt mắt, điều chỉnh dáng vẻ của .
Hạ Minh Tuyên trầm giọng : “Không cần, tự , cô .”
Phó Tử Khâm : “ mà, tam thiếu gia, vết thương của ngài còn khỏi hẳn, còn vững, còn bế cô Lâm , thật sự nên. Nếu chẳng may té ngã, cũng chuyện .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4522-la-anh-toi-sao.html.]
Hạ Minh Tuyên vẫn trầm giọng : “Không việc gì, ở riêng với cô một lát, cô ở bên ngoài chờ .”
Phó Tử Khâm nữa, xoay phía cầu thang.
Lâm Tố Tâm cảm nhận một đôi tay rắn chắc ôm lấy eo cô, đầu cô dựa vòm n.g.ự.c cứng rắn của một đàn ông. Lâm Tố Tâm dán mặt vai , cảm nhận thở của Hạ Minh Tuyên ở bên tai chút gấp gáp thì khỏi đỏ mặt.
May mắn, hiện giờ cô đang “Say rượu” cho nên cũng ai vấn đề gì.
Hạ Minh Tuyên ôm cô trong lòng, dậy, chậm rãi trong phòng.
Lâm Tố Tâm lúc mới cảm nhận , cái chân của Hạ Minh Tuyên còn hồi phục như , chỉ chậm mà bước chân cũng vững. mà, vô cùng cẩn thận che chở cho cô, vòng tay vẫn cứng cáp mà ấm áp ôm lấy cô, vẫn đem cái cảm giác an cho cô.
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên cố gắng hết sức dìu Lâm Tố Tâm trong phòng, thuận tay đóng cửa , đó sờ soạng bức tường bên cạnh cửa mà bật đèn.
Ánh đèn bật lên giúp rõ bộ căn phòng.
Theo bản năng, Hạ Minh Tuyên cúi đầu Lâm Tố Tâm trong lòng, lo lắng cô ánh sáng chiếu mắt thể bừng tỉnh, nhưng mà, cô gái trong lòng vẫn nhắm chặt hai mắt, dẩu cái miệng nhỏ, ngoan ngoãn dựa lồng n.g.ự.c .
Hạ Minh Tuyên ôm eo cô, đưa cô trong phòng ngủ.
Thật vất vả mới tới mép giường, Hạ Minh Tuyên cố gắng nhích cái đùi đang co rút đau đớn vô cùng, từ từ xuống giường, đó chậm rãi đặt Lâm Tố Tâm xuống.