Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Minh Tuyên gì, chỉ yên lặng theo. Nhìn nụ đắc ý môi Lâm Tố Tâm, bất dĩ lắc lắc đầu.
Trước , lúc mới quen , còn cảm thấy Lâm Tố Tâm thật lạnh nhạt, cao ngạo, lòng tự trọng cao, vô cùng phòng khác. Sau mới phát hiện, đó là phản xạ trực giác của cô nhóc đối với lạ.
Sau khi tình cảm với , cô trở nên nhõng nhẽo như … Chỉ cần cô chớp chớp mắt bắt đầu nũng, khiến cho còn chút tự kiêu nào nữa, mặc kệ cô nhóc cái gì đều đành thỏa mãn cô với bất cứ giá nào.
mà, điều đáng mừng nhất, cái dáng vẻ của cô cũng chỉ một thấy, thuộc về một .
Ăn cơm trưa xong, Lâm Tố Tâm bắt đầu mệt. Đêm qua cùng với sáng sớm nay cô tiêu hao thể lực quá nhiều, nếu chỉ dựa một bữa ăn ngon cũng thể bồi bổ , cho nên, cô ngủ trưa.
Lúc cô tỉnh , là chạng vạng tối.
Hạ Minh Tuyên dùng phòng khách của cô phòng việc tạm thời, đang việc máy tính, còn thường xuyên nhận điện thoại từ các cộng sự.
Nhìn thấy Lâm Tố Tâm đang xoa mắt từ phòng ngủ , nhanh tắt điện thoại tới.
Anh đưa tay sờ sờ khuôn mặt phiếm hồng vì ngủ của cô hỏi: “Tỉnh ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4591-em-khong-phai-da-quen-sao.html.]
Lâm Tố Tâm gật gật đầu.
Hạ Minh Tuyên chỉ chỉ sô pha một cái hộp lớn : “Bảo bối, đồ .”
Lâm Tố Tâm tới bên sô pha, mở cái hộp thì phát hiện bên trong là một bộ lễ phục màu phấn hồng thêu hoa thủ công. Bộ lễ phục ánh đèn sáng đến chói mắt.
Cô cầm cái váy lên thì phát hiện phía cái váy còn một hộp trang sức, mở thì thấy bên trong là một bộ trang sức kim cương hồng của Darryrings, kim cương cắt vô cùng mỹ, hơn nữa, thiết kế vô cùng tinh xảo, cực kỳ phù hợp với những cô gái như cô.
Lâm Tố Tâm vô cùng thích, vui vẻ Hạ Minh Tuyên hỏi: “Đây là quà sinh nhật của em ?”
Ánh mắt Hạ Minh Tuyên lành lạnh cô một cái : “Anh cho em ? Em thích ? Những đồ tặng em đều ném ở biệt thự, thèm đến lấy?”
“Ấy!” Lâm Tố Tâm ngẩn .
Nhất thời Hạ Minh Tuyên cô phản ứng thế nào, nên chột , nhưng mà nghĩ thì mở to hai mắt : “Ấy, là chia tay, là em đuổi khỏi nhà, dám đó để lấy đồ của chứ?”
Hạ Minh Tuyên : “Đồ tặng em là đồ của em, là đồ của ? Anh là cái loại tặng đồ cho bạn gái xong, cãi còn đòi ?”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm chớp chớp mắt thì thấy sắc mặt Hạ Minh Tuyên lắm. Cô nhớ một chút thì cảm thấy hình như cô tổn thương “tôn nghiêm của đàn ông” của . Tuy rằng cô cảm thấy gì đúng nhưng mà vẫn quyết định trấn an Hạ Minh Tuyên.