mà, ai thể ngờ , vẻ mặt của cô nhóc trải từ sợ hãi đến vui mừng, cũng giống như tưởng tượng của Hạ Minh Tuyên, vui sướng mà lên, đó lập tức đồng ý nhận lấy cái nhẫn tay , nhào ngay lòng .
Ngược , con thỏ nhỏ còn tủm tỉm , đồng ý, cũng đồng ý.
Hạ Minh Tuyên nhướng mày, lập tức ý thức là Lâm Tố Tâm bắt nạt thì khỏi buồn nghĩ thầm trong lòng, cô nhóc nhà càng ngày càng đen tối, học từ .
Lại còn, dám ở mặt của mà giở trò, đúng là con thỏ nhỏ càng ngày càng to gan . Xem , cô quên cô vốn là một còn thỏ, thỏ nhưng tự cho biến thành một con hổ.
Được, cứ chờ đấy, đêm qua chiên tiểu bạch thỏ lên, sáng nay ăn thịt tiểu bạch thỏ kho tàu, thì tối nay thì ? Hay là xào lên nhỉ? Hay là hấp lên một chút? Kỳ thực, hầm cũng ngon.
Lâm Tố Tâm vì hạnh phúc mà liều, Hạ Minh Tuyên cầu xin cô nhiều hơn một chút, nào ngờ, trong đầu đàn ông bắt đầu suy tính cách trừng trị cô.
Cái gọi là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời chính là như . Dù quỳ gối mặt cô thì Hạ tam thiếu vẫn là Hạ tam thiếu.
Hạ Minh Tuyên chờ một chút thấy Lâm Tố Tâm trả lời thì : “Bảo bối, em đồng ý gả cho , đảm bảo đối với em thực , khiến em sẽ là phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới. Anh , em còn nào khác, sẽ thế họ chăm sóc em, đền bù cho em những điều khiến em cảm thấy tiếc nuối… cho nên, đồng ý với , ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4612-ha-tam-thieu-cau-hon.html.]
Lâm Tố Tâm cảm động, thiếu chút nữa rơi nước mắt.
Mặc kệ là kiếp kiếp , vẫn là tiếc nuối lớn nhất của cô.
Mê Truyện Dịch
Bao lâu nay, cô đều chỉ một , cũng chỉ thể dựa bản , cho nên vẫn luôn nỗ lực hết sức để từng việc, bởi vì cô đường lùi, cũng lúc cô thất bại cô gánh vác, lúc cô sẽ giúp cô lau nước mắt.
Có lẽ, nhiều cảm thấy, cô thể trở thành học sinh ưu tú hệ dương cầm của Học viện Âm nhạc, thể trở thành sản xuất âm nhạc trẻ tuổi nhất ở giải trí Quang Hi là bởi cô thiên phú, nhưng mà, chỉ cô mới hiểu, là do cô khao khát thành công lớn thế nào… Cô… tuyệt đối thể thất bại!
Trong một thời gian dài, trong lòng cô luôn cảm giác an , hơn nữa còn phản bội nhiều nên càng tin tưởng khác, cũng chịu thua thiệt vì khác, đôi khi cũng sẽ khiến cảm thấy cô chút quái dị, nhưng mà cô cũng cách nào giải thích.
Lâm Tố Tâm vốn cho rằng, cái thói quen cô độc sẽ theo cô suốt đời, cho đến khi… cô gặp Hạ Minh Tuyên và yêu .
Cô mới hiểu rằng, thế giới , vẫn còn thật sự tự nguyên che mưa che nắng cho cô, quan tâm đến tất cả hỉ nộ ái ố của cô, chú ý đến nhất cử nhất động của cô, tự nguyện yêu cô quan tâm đến mất, chiều chuộng cô, quan tâm cô, chăm sóc cô.
Hạ Minh Tuyên vẫn hai mắt Lâm Tố Tâm, hỏi : “Bảo bối, em đồng ý gả cho ?”