Ở phía ngoài, Giang Dịch Thâm chờ sẵn. Từ lúc bước thông báo với Hạ Minh Tuyên, hơn một giờ đồng hồ. Hạ tam thiếu cũng khiến Giang Dịch Thâm ngoài cửa lâu như .
Giang Dịch Thâm thấy Hạ tam thiếu thì cung kính đưa cho một cái hộp: “Tam thiếu gia, đồ ngài .”
Hạ Minh Tuyên vội : “A, thiếu chút nữa thì quên!” Anh xoay , đặt cái hộp trong tay Lâm Tố Tâm : “Cái cho em, về đeo kính râm đàn ông khác đưa.”
Nói xong, hôn một cái lên má Lâm Tố Tâm, nhanh chân rời .
Lâm Tố Tâm cầm cái hộp, sửng sốt ở cửa trong chốc lát mới đóng cửa , phòng đặt cái hộp lên bàn.
Mở thì thấy, bên trong hộp là các loại kính râm thời trang, đủ kiểu dáng màu sắc, chỉnh chỉnh tề tề xếp bên cạnh , thể dùng với đủ các loại trang phục của cô.
Lâm Tố Tâm ngẩn cái hộp kính, lúc mới hiểu những lời Hạ Minh Tuyên khi ý gì.
Đây là nhắc nhở chuyện , lúc cô cùng Phùng Tư Tư video truyền thông, cô đeo cái kính râm do Từ Tiêu Ý đưa cho, nên Hạ tam thiếu vui.
Thật là…
Khiến gì mới .
Hạ Minh Tuyên , trong lòng Lâm Tố Tâm khó tránh khỏi chút mất mát.
nghĩ, hai ngày , mối quan hệ của hai tiển triển như , chỉ thành công ở với một đêm, mà Hạ tam thiếu cao ngạo còn quỳ chân cô cầu hôn, Lâm Tố Tâm liền cảm thấy hạnh phúc, chuyện chia xa tạm thời cần quá để ý.
Lâm Tố Tâm ăn cơm chiều xong thì lên giường nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4672-ha-tam-thieu-kiem-tra-moi-ngay.html.]
Không sắc lang quấy rầy, cô thể ngủ một giấc ngủ sâu, lấy phần thể lực tiêu hao quá nhiều hai ngày .
Sáng hôm , Lâm Tố Tâm sảng khoái mà rời giường, quyết định tiếp tục .
Hai ngày cô chỉ lo ở cùng với Hạ Minh Tuyên, việc đều cô ném sang một bên hết, nên nhiều chuyện cô cần xử lý trong ngày hôm nay.
Đầu tiên, cô tới văn phòng của Từ Tiêu Ý, bàn bạc thêm một chút về công viêc thì phát hiện Thượng Thanh Hoa và Từ Tiêu Ý đều đang trong văn phòng Tổng giám đốc, hai đều cô gì.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm kinh ngạc cả hai. Thượng Thanh Hoa lấy tinh thần nhanh phất phất tay với cô : “Hôm nay phạt một ngày ?”
Lâm Tố Tâm ngẩn hỏi: “Cái gì?”
Hai mắt Thượng Thanh Hoa lập tức sáng lên. Anh gậy khỏi ghế, bay nhanh đến bên cạnh cô, trái ngó khiến Lâm Tố Tâm vô cùng hổ, đó mới tươi : “Đây là Lâm Tố Tâm thật sự! Tiêu Ý , chúng cuối cùng cũng giải phóng .”
Lâm Tố Tâm mờ mịt hiểu gì. Cô thật thà hỏi : “Sao thế? Anh Thượng, Từ tổng, hai ở đây cái gì? Thương lượng công việc ? Em quấy rầy hai ?”
Thượng Thanh Hoa vội vàng : “Không quấy rầy, quấy rầy, em quả thực là cứu tinh của bọn thì đúng hơn.”
Lâm Tố Tâm càng mờ mịt: “Cứu tinh?”
Thượng Thanh Hoa bảo cô xuống ghế mời từ từ giải thích. “Em , hai ngày Hạ tam thiếu phái cái vị trợ lý đặc biệt họ Giang bên cạnh tới đây thông báo, là Hạ tam thiếu cùng em hẹn hò, nhưng mà khác em ở công ty, cho nên sẽ đưa một đóng thế tới đây, giả vờ là em vẫn tới .”
Lâm Tố Tâm gật đầu xác nhận, “Chuyện em .”
Thượng Thanh Hoa : “Em thì cái gì a? Cái vị nữ đặc công đó tới đây, tới thẳng cô hiểu âm nhạc, cũng khả năng em tới phòng thu âm việc, nếu tới đấy chắc chắn sẽ lộ tẩy, cho nên biện pháp nhất chính là vẻ em đang họp với chúng , bàn thảo công việc, bảo chúng cùng với cô ngốc ở trong văn phòng .