Đây chính là một lời đe dọa trơ trẽn, ngụ ý là nếu Lâm Tố Tâm đồng ý “ chuyện” với , chừng sẽ mạo phạm Phùng Tư Tư.
Lâm Tố Tâm ngẫm nghĩ : “Nói chuyện cũng , nhưng lát nữa còn việc, chỉ nửa tiếng, mời đến quán cà phê trong nhà ăn của trường uống cà phê ?”
Kỳ Vân Triệt cô một lúc : “Em thật quá cảnh giác, thực sự ý định bắt cóc em nữa. Được , đến chỗ em .”
Phùng Tư Tư đưa về ký túc xá, Lâm Tố Tâm dẫn Kỳ Vân Triệt đến quán cà phê.
Đây là nơi các học sinh thường dân của Ngân Diệu thường xuyên lui tới, tương đối yên tĩnh, giá cả cũng quá cao. Giờ hầu hết học sinh đều đang lên lớp, nhiều ở đây, nhưng dù cũng là một phần nhà ăn của trường, liên tục qua nên cơ bản cần lo lắng về vấn đề an .
Lâm Tố Tâm thấy Kỳ Vân Triệt đuổi vệ sĩ , một quán cà phê cùng cô, thầm thở phào nhẹ nhõm.
Xem , hai Kỳ thực sự ý định đe dọa đến sự an của cô, mà chỉ chuyện với cô. Về phần chuyện gì…… kỳ thực trong lòng Lâm Tố Tâm cũng mang máng, lẽ là thăm dò xem cô và Hạ Minh Tuyên thật sự chia tay ?
Có chuẩn tâm lý, Lâm Tố Tâm cũng hoảng sợ, đầu hỏi: “Anh uống gì?”
“Ờm,…… double expresso?”
“Làm gì thứ đó? Không bằng trực tiếp gọi một ly sữa?” Lâm Tố Tâm nhạo .
Kỳ Vân Triệt bất lực : “Vậy thì một tách cà phê đen.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-4891-em-xung-dang-voi-nguoi-tot-hon.html.]
Lâm Tố Tâm một cái trực tiếp gọi món. Cô phát hiện rằng những thiếu gia hào môn hình như đều đặc biệt thích cà phê đen. Trước đây ba Hạ cũng thích, nhưng vì cà phê đen hại cho dày, Lâm Tố Tâm buộc cai bỏ, nhưng hiện tại ở đây là hai Kỳ, cô cũng quan tâm.
Đây là đầu tiên Kỳ Vân Triệt tới quán cà phê kiểu , thấy Lâm Tố Tâm đưa cho một chiếc cốc giấy cách nhiệt lớn và một que khuấy bằng nhựa, sững sờ một lúc. Trong ấn tượng của , cà phê uống trong những chiếc cốc sứ tinh xảo, mà bây giờ đựng trong một vật chứa thô kệch như , còn là một chiếc cốc lớn như , quả là…… thể tưởng tượng nổi……
Học sinh thường dân uống thứ ?
Lâm Tố Tâm quan tâm tâm trạng của như thế nào, cô trực tiếp tìm một chỗ xuống.
“Được , chuyện gì?”
Kỳ Vân Triệt cúi đầu nhấp một ngụm cà phê, cau mày, hiển nhiên hài lòng với hương vị của cà phê, lặng lẽ bỏ nó sang một bên : “Thật cũng chuyện gì. Chỉ là lâu gặp em, chút nhớ em.”
Lâm Tố Tâm gọi một cốc cappuccino, nhấp một ngụm liền suýt nữa phun .
“Khụ khụ…… Cậu hai Kỳ, cũng đùa quá, chúng hình như quen. thật sự thời gian để những lời vô ích với , chuyện gì thì thẳng !”
Kỳ Vân Triệt : “Đừng vội, lúc một em luyện đàn ở phòng piano, thể luyện một buổi chiều tiếng nào, giờ chút kiên nhẫn nào ?”
Đây là đang nhắc nhở Lâm Tố Tâm, đây bọn họ quen ở phòng piano.
Lâm Tố Tâm đổi sắc mặt, lạnh lùng : “Nếu những chuyện , cảm thấy chúng cần tiếp tục nữa.”
Mê Truyện Dịch
“Chờ !” Kỳ Vân Triệt vội vàng ngăn cô : “Được , ý gì, chỉ hỏi, em và Hạ Minh Tuyên…… hiện tại thế nào ?”