Lâm Tố Tâm vội vàng gật đầu, : “Thật, thật hơn ngọc trai luôn! Anh một lát, em nấu nhiều món, sắp ăn cơm ! Em bếp xem , lâu như , em sợ thức ăn cháy khét mất!”
Lâm Tố Tâm đẩy đàn ông mắt , chạy như một làn khói.
Hạ Minh Tuyên nhanh chân bước theo , đến cửa phòng bếp ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, nhất thời hai mắt sáng rực lên.
Lâm Tố Tâm vội vàng chạy phòng bếp, dở nắp nồi một chút, phát hiện tất cả đều bình thường, cháy cũng khét, lúc mới thở phào nhẹ nhõm, cầm lấy cái tạp dề ném bên cạnh đeo .
Trong lúc cô đang định đưa tay lưng để buộc dây thì một đôi tay thon dài xinh giành , cầm lấy dây lưng tạp dề, nhẹ nhàng thắt cho cô.
Lâm Tố Tâm đầu, hôn một cái lên cằm , : “Cảm ơn”.
Hạ Minh Tuyên thuận thế ôm cái eo thon của cô, kê cằm lên vai cô, : “Em đang nấu cái gì đó?”
Lâm Tố Tâm : “Bò hầm với rượu vang đỏ! Em hầm hơn hai tiếng , sắp lò đó! Đây là món sở trường của em, chắc chắn ngon”.
Hạ Minh Tuyên liếc mắt một chai rượu vang đỏ bàn bếp, rượu vang đỏ Bordeaux năm 1945 mà cất trong ký túc xá của Lâm Tố Tâm, một chai bán với giá hàng triệu đồng cũng là chuyện ly kỳ. Lâm Tố Tâm dùng nó để nấu thịt bò mua ngoài chợ, món thịt bò mà ngon thì với chai rượu vang của quá.
Lâm Tố Tâm hiển nhiên lãng phí một bình rượu ngon, ba Hạ cũng ý định nhắc nhở cô.
Anh dính sát lưng Lâm Tố Tâm, vẫn nhúc nhích, Lâm Tố Tâm cầm chiếc đũa chọc thịt bò với vẻ mặt nghiêm túc, cảm thấy mềm , thêm chút đường trắng, đó gắp một miếng khỏi nồi định nếm thử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5261-an-vung-bi-bat-tai-tran.html.]
Lâm Tố Tâm mới đưa đôi đũa đến bên miệng thì bỗng nhiên đàn ông lưng cô sáp tới, cắn đứt miếng thịt bò đũa cô.
Lâm Tố Tâm ngây , một lúc lâu mới phản ứng , cả giận : “Này! Anh thế mà ăn vụng!”
Hạ Minh Tuyên l.i.ế.m khóe miệng một cái, : “Nào ? Rõ ràng là em đang ăn vụng vạch trần. Thì cái gọi là nấu cơm của em là trốn trong phòng bếp ăn vụng thức ăn nhà chúng , quá nên”.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm trừng : “Cái gì mà ăn vụng? Em đây gọi là nếm thử! Nếm thử xem ngon , mới bưng cho ăn chứ?”
Hạ Minh Tuyên : “Nhiệm vụ nếm thử nặng nề như thế, nên để cho gì. Em yêu, em cần vất vả như thế ”.
là tiện nghi còn khoe mẽ! Không chỉ ăn vụng mà còn vẻ đạo đức, thật sự hổ!
Lâm Tố Tâm định nổi bão thì Hạ Minh Tuyên nhận lấy đôi đũa, cũng gắp một miếng thịt bò đưa đến bên miệng cô, : “Bảo bối, tay nghề của em thật sự tệ, ăn ngon lắm, em thử xem?”
Lâm Tố Tâm vô thức cắn một cái, nhất thời cong môi.
Để món cho ba Hạ mà mấy ngày nay cô luyện tập ít, Phùng Tư Tư cô ép ăn bò hầm rượu vang đỏ mấy bữa, may mà xem hiệu quả vẫn .
Hạ Minh Tuyên chằm chằm con thỏ khẽ duyên mắt một lúc, ánh mắt dần dần tối xuống, cuối cùng nhịn cúi đầu, l.i.ế.m sạch nước sốt dính môi Lâm Tố Tâm.
Lâm Tố Tâm đỏ mặt, vội vàng che miệng , rụt về một cái, : “Anh gì đó? Em vẫn đang nấu cơm đấy!”