Lâm Tố Tâm bỗng nhiên thở dài.
Hạ Minh Tuyên lập tức giật tỉnh , bởi vì phát hiện , kể từ khi thấy con thỏ nhà ngày hôm nay thì đây là thứ ba cô than thở , đây là một chuyện bình thường.
Anh buông đũa xuống, hỏi: “Bảo bối, em ? Hai ngày nào bắt nạt em ?”
Lâm Tố Tâm sửng sốt: “Hả? Cái gì? Đâu ? Sao hỏi như ?”
Hạ Minh Tuyên vươn ngón tay thon dài nhẹ nhàng lướt qua khóe miệng cô, lau sạch nước sốt dính môi cô, đó : “Hôm nay em cứ thở dài suốt, chính em cũng phát hiện ?”
Lâm Tố Tâm chớp mắt một cái, chợt : “Hả…em thật sự thở dài ?”
Hạ Minh Tuyên lên, đổi vị trí, bên cạnh Lâm Tố Tâm, đưa tay ôm cô trong n.g.ự.c , hôn cô một cái : “Bảo bối, em chuyện gì vui, hẳn là nên cho ông xã em mới đúng chứ. Trừ khi…em vui khi thấy nên mới thở dài?”
“Sao thế!”. Lâm Tố Tâm lập tức phủ nhận.
Hạ Minh Tuyên cúi đầu, chăm chú cô, lẳng lặng chờ cô tự mở miệng.
Lâm Tố Tâm như thì cảm thấy sắp hôn mê , nhanh chóng cúi đầu né tránh tầm mắt của , đưa tay đùa nghịch với nút áo sơ mi n.g.ự.c Hạ Minh Tuyên, chậm rãi mô tả một cách đơn giản về chuyện quảng bá đĩa nhạc thuận lợi.
“Thế cho nên, mấy ngày nay em cảm thấy áp lực. Anh yêu , xem, em hát cho nên mới ai cảm thấy hứng thú với đĩa nhạc của em ? Sếp Từ quá tin tưởng em ? Anh tán thưởng em như thế, thật sự khiến em thương mà sợ, em cảm thấy thể nào như những gì , phụ sự khen ngợi của …”
Lâm Tố Tâm xong, đột nhiên cảm thấy cánh tay vòng eo nhỏ của cô càng ngày càng siết chặt, càng về càng khiến cô cảm thấy thở nổi.
Cô đẩy lồng n.g.ự.c cứng rắn của đàn ông một cái, : “Ôm em chặt như thế gì? Em còn ăn cơm nữa đấy”.
Hạ Minh Tuyên híp mắt, buông lỏng cánh tay , cúi đầu cọ xát khuôn mặt cô, : “Bảo , chỉ đột nhiên cảm thấy, em thật sự đáng yêu”.
Lâm Tố Tâm cọ tới cọ lui mà đỏ cả mặt, thấp giọng lầu bầu: “Cái gì đó, dùng mỹ nam kế, phạm quy…”
Hạ Minh Tuyên đắc ý mỉm . Vừa Lâm Tố Tâm nhắc đến Từ Tiêu Ý, còn Từ Tiêu Ý khen ngợi cô, khiến cô thương mà sợ, lời ba Hạ thể là hề thích chút nào, tên họ Từ dám cả gan hợp ý với con gái của như thế, đúng là bụng khó lường!
Hơn nữa, đưa kế hoạch quảng bá đó rõ ràng là , công lao lớn như thế mà Lâm Tố Tâm đổ hết lên tình địch, nhưng mà thể nào thật , ba Hạ bày tỏ cam lòng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-527-tho-khong-de-lua.html.]
mà bây giờ thấy con gái bé nhỏ của chỉ cần thấy một cái thôi là say đắm mặt mày, tên họ Từ ý nghĩ gì nữa thì cũng uổng phí sức lực thôi!
Nghĩ như , tâm trạng của khá hơn một chút.
Hạ Minh Tuyên nâng mặt cô lên, thấp giọng : “Mấy chuyện nhỏ , cứ giao cho xử lý là , cam đoan đĩa nhạc của em chắc chắn sẽ bán chạy!”
Lâm Tố Tâm chớp mắt một cái, lập tức cảm động đến mức rơi nước mắt như trong dự đoán của Hạ Minh Tuyên, mà là nghi ngờ , hỏi: “Em … yêu, chắc định trực tiếp dùng tiền để khiến mua đĩa nhạc của em đấy chứ?”
“À!”. Hạ Minh Tuyên nghẹn họng.
Lâm Tố Tâm trừng mắt : “Quả nhiên là em đoán trúng ! Em cho , phép như ! Một cái cũng mua, cũng sai cấp của mua, nếu …em sẽ cho phép phòng của em một năm!”
Hạ Minh Tuyên vùi đầu cổ cô, thổi một làn da trắng nõn nhạy cảm của cô, xa : “Bảo bối, em thể ác độc như chứ? Đối xử với ông xã của em như thì mà ? Hơn nữa, đĩa nhạc đầu tiên của em, chồng em nhất định cất giấu chứ, để truyền cho con trai của chúng , em thể cho phép mua chứ? Cấp của nếu mà mua đĩa nhạc của em thì cũng do tự nguyện, em cứ chắc chắn là sai bọn họ mua ?”
Lâm Tố Tâm nắm lấy tóc , éo đầu khỏi cổ , cả giận : “Đừng hòng lừa phỉnh em, em còn hiểu chắc! Đến lúc đó em đưa cho một thùng, tặng cho nào thì tặng cho đó, phép mua rõ !”
Hạ Minh Tuyên bất đắc dĩ. Con thỏ nhà bây giờ siêu cấp khó lừa , hai sớm chiều ở chung một thời gian dài như , bản xưa nay hề đề phòng che giấu mặt con gái bé nhỏ của , cho nên cô nhanh chóng đoán phản ứng của nhanh, trêu chọc cô một chút mà khả năng là cô sẽ mắc lừa nữa, chuyện càng thoát khỏi “pháp nhãn” của cô.
Hai thần giao cách cảm như thế, thật Hạ Minh Tuyên vẫn cảm thấy vui vẻ.
mà đến mỗi cái lúc lừa gạt thì cái sự “thần giao cách cảm” khiến cảm thấy bất đắc dĩ,
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm ngẩng đầu lên, hung dữ chằm chằm, vẻ nếu đồng ý là cô lập tức đuổi khỏi cửa ngay.
Hạ Minh Tuyên vô thức nhớ trải nghiệm bi thảm khi tắm nước lạnh suốt một tuần , thể gì khác hơn là : “Được , bảo bối, cam đoan sẽ mua trực tiếp! mà, sẽ giúp em quảng bá đĩa nhạc, em sẽ phản đối chứ?”
Lâm Tố Tâm quá tin tưởng, : “Anh giúp em quảng bá? Anh quảng bá như thế nào? Không hiểu rõ giới giải trí lắm ?”
Hạ Minh Tuyên : “Thì bây giờ hiểu rõ ? Bà xã của sắp ca sĩ , đương nhiên hiểu rõ chứ. Được , em yên tâm, sẽ cách, em tin tưởng năng lực của chồng em ?”.
Lâm Tố Tâm : “Đương nhiên là em tin tưởng , nhưng mà…”
Hạ Minh Tuyên nhếch môi : “Không nhưng nhị gì hết”. Sau đó cúi đầu hôn lên môi cô.