Cô đột nhiên nghĩ đến, lẽ đây chính là mục đích của Từ Tiêu Ý, dấy lên đề tài bàn tán, khiến suy đoán cô bạn là cô . Hơn nữa tên nhà sản xuất âm nhạc trong hai đĩa nhạc của Fancy đều ghi Sabrina, cái hình như thể liên tưởng với dễ dàng.
mà, nhiều trong lòng thể suy đoán như , nhưng mà khả năng là thể tin .
Bởi vì, một nghệ sĩ thể hát như , thể sản xuất đĩa nhạc bạch kim là vô cùng vô cùng hiếm hoi, hơn nữa bình thường đều là những ca sĩ tuổi lớn, khi thành danh thì chuyển hướng sang nhà sản xuất, mà Sabrina trong truyền thuyết chỉ mới 19 tuổi, như thế là quá trẻ.
Hơn nữa, Phùng Tư Tư chỉ nhắc đến như thế chứ cũng rốt cuộc là ai, chỉ cần cô thừa nhận thì chuyện cũng chỉ là suy đoán.
Mấy cái chuyện suy đoán đôi khi còn hấp dẫn hơn cả sự thật…
Lúc Lâm Tố Tâm đang nghiền ngẫm thì Phùng Tư Tư góc phòng nghỉ ngơi.
Có nhiều hâm mộ tụ tập ở cửa hậu trường, tuy bảo an ngăn chặn, , nhưng quà của bọn họ vẫn thể đưa .
Mức độ nổi tiếng của Fancy bây giờ tăng vọt, quà cũng chất thành đống, đại diện của họ cố ý qua đây, yêu cầu những thành viên của Fancy khoan hãy tẩy trang , chờ lát nữa ngoài cảm ơn hâm mộ ủng hộ, thể hiện sự tương tác một chút.
Lâm Tố Tâm lướt qua quà mà Phùng Tư Tư nhận , bỗng nhiên sửng sốt, : “Ấy, Tư Tư, tặng hoa cho ? Bình thường hâm mộ đều tặng hoa hồng hoa bách hợp là hoa tulip ? Sao tặng hoa hướng dương, còn một bó chà bá như !”
Trong một đống hoa hồng diễm lệ, một đống hoa bách hợp thanh thuần thì bó hoa hướng dương màu vàng nổi bật thể là hạc giữa bầy gà, dễ thấy vô cùng.
Mê Truyện Dịch
Ánh mắt Phùng Tư Tư do dự, : “À…cái , ai ? Có thể hâm mộ thích hoa hướng dương thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5352-co-gai-nhu-hoa-huong-duong.html.]
Lâm Tố Tâm phát hiện sự khác thường của cô , mà : “Ấy, còn thiệp , để xem xem gì nào!”
“Này, chờ !”
Phùng Tư Tư kịp ngăn cản, Lâm Tố Tâm mở thiệp .
Cô chỉ cúi đầu thoáng qua bất ngờ trợn trừng mắt: “Quà cho cô gái như hoa hướng dương. Ký tên…Ân Chính Lăng???”
Phùng Tư Tư chột , nhưng nhanh chóng tỏ vẻ kinh ngạc : “Gì? Cậu sáu Ân?”
Lâm Tố Tâm nghi ngờ đầu cô một cái, : “Sao Ân Chính Lăng tặng hoa cho ? Hai vẫn còn liên hệ ? Không hai thấy chướng mắt lẫn ? Quan hệ như từ lúc nào?”
Phùng Tư Tư nhanh chóng : “Mình…chúng đương nhiên là liên hệ , dù cũng quen lâu , còn cùng hợp tác nhiều mà, cũng xem như là một bạn, gì mà kỳ lạ? Còn việc tặng hoa cho , ? Chắc châm chọc mặt to chứ gì?”
Lâm Tố Tâm tấm thiệp, hoa, Phùng Tư Tư, chần chừ : “Cô gái như hoa hương dương, ý là chỉ cái mặt to như cái hoa hướng dương?”
Phùng Tư Tư co giật khóe miệng, : “Cậu … chuyện gì để !”
Lâm Tố Tâm : “Mình cảm thấy đến mức nhàm chán như thế! Trong giây phút quan trọng là nhận phần thưởng, mà cố ý tặng hoa chế giễu ? Ăn no dửng mỡ? Tư Tư, và Ân Chính Lăng sẽ thật sự…ặc, gì đó chứ? Mình nhớ từng với là vị hôn thê , hơn nữa còn là liên hôn gia tộc, thể nào hủy bỏ hôn ước ! Mình sang năm sẽ kết hôn đó, bây giờ bắt đầu lên kế hoạch cho hôn lễ !”
Sắc mặt Phùng Tư Tư cũng đổi, là kinh ngạc là hoảng sợ, lớn tiếng phản bác: “Cậu đang cái gì đấy? Mình là như thế ? Mình quan hệ gì với sáu Ân hết! Chúng cũng chỉ vì và ba Hạ nên mới miễn cưỡng hợp tác mấy tháng thôi, còn cho chúng tình em cách mạng ? Mình với thật sự chỉ là bạn bè mà thôi!”