Jacky cái tên hai , đó khen: “Là một cái tên ! Nghe bản nhạc của thật sự cho cảm giác rằng thời gian trôi qua. Nếu cái mà thành một bản tình ca thì nhất định sẽ vô cùng rung động lòng ! Cậu sáng tác bài hát ?”
Lâm Tố Tâm : “Ca từ cũng là thứ mà am hiểu. cũng thử vài đoạn, luôn cảm thấy tìm cảm xúc”.
Jacky đề nghị: “Có thể tìm lời chuyên nghiệp giúp về phần lời. Khi giải trí Băng Toản thì thể tiếp xúc với nhiều về phương diện . Thế khâu hậu kỳ định tự giao cho ?”
Lâm Tố Tâm : “Thật tự , nhưng hiểu quá nhiều về phần , hơn nữa nhà cũng thiết ”.
Jacky vội vàng : “Vậy giao cho !! Ở Băng Toản chủ yếu học hậu kỳ thôi đấy! Nếu lo lắng thì thể tranh thủ thời gian đến Phi Việt xem . Ban ngày hai ngày đều ở đây”.
Lâm Tố Tâm híp mắt: “Kỳ lạ, tích cực thế? Có âm mưu?”.
Jacky kêu oan: “Oan uổng quá, nào âm mưu gì ! Chẳng qua cảm thấy, tài năng như thế, nhất định sẽ nổi như cồn! Chờ một ngày nào đó trở thành nhạc sĩ hoặc là sản xuất trứ danh, còn là đầu tiên xử lý hậu kỳ cho , phong cách ?”
Khóe miệng Lâm Tố Tâm co quắp: “Cảm ơn mắt của , nhưng bây giờ đến cái cửa của Băng Toản cũng sờ !”
Hai đang chuyện thì bỗng nhiên tiếng gõ cửa vang lên.
Lâm Tố Tâm qua mở cửa, ở cửa là Phùng Tư Tư với vẻ mặt tức giận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-581-toi-tu-hao-ve-cai-su-tre-con-cua-toi.html.]
“Tố Tâm! Sao chạy tới đây mà với một tiếng?”. Phùng Tư Tư tức giận cô chằm chằm: “ tìm nửa ngày, may mà chị lễ tân đang ở đây, nếu thì… sắp báo cảnh sát đó!”.
Lâm Tố Tâm chột , cô lén lút trốn như đúng là đúng, nhưng mà, nếu Phùng Tư Tư cô định đăng ký nhóm sáng tác nguyện vọng một thì lẽ cô sẽ lẽo đẽo theo cô khuyên bảo ngừng mất. Mặc dù lời khuyên của Phùng Tư Tư ý , nhưng mà, vẫn phiền…
Cô nhanh chóng bước tới một bước, kéo tay Phùng Tư Tư, : “Tư Tư, đừng lo, lớn thế , chẳng lẽ sẽ mất ? Báo cảnh sát, khoa trương quá ?”
Phùng Tư Tư cả giận : “Khoa trương chỗ nào, thấy chỗ phức tạp ! Trước đó đường chúng đến đây, còn mấy ông chú râu ria xồm xoàm đắm đuối kìa!”
Lâm Tố Tâm toát mồ hôi: “Nào ? thấy ”.
Mê Truyện Dịch
Phùng Tư Tư hừ một tiếng, đột nhiên sửng sốt, với lưng Lâm Tố Tâm: “Cậu là ai?”
Jacky theo Lâm Tố Tâm từ lúc nào, đang lưng cô tò mò Phùng Tư Tư, vô cùng thiện đưa tay : “Chào , là Jacky, kỹ thuật viên thu âm ở đây”
“Cậu là kỹ thuật viên thu âm?”. Phùng Tư Tư dùng ánh mắt hoài nghi quan sát từ xuống : “Cậu là học trò ? Vừa chỉ mới vị thành niên, lấy chứng chỉ hành nghề kỹ thuật viên thu âm ! Không ai cũng phòng thu Phi Việt là phòng thu chuẩn mực ? Sao thể tìm một bạn nhỏ chứng chỉ tới lừa phỉnh chúng chứ?”
Jacky phiền muộn. Mặc dù chỉ mới 16 tuổi, nhưng một nam sinh phát triển sớm, sớm cao to đồ sộ, góc cạnh rõ ràng , còn , mặt hai chữ một cách trần trụi – trẻ con!
“ thấy cũng lớn hơn bao nhiêu, là bạn nhỏ thì cũng thế!”
Câu cũng sai, khuôn mặt Phùng Tư Tư bụ bẫm tròn trịa, trông cũng cùng một đẳng cấp “trẻ con” đấy.