Lâm Tố Tâm bỏ lỡ sự ngượng ngùng thoáng qua của , trong lòng lập tức hiểu .
Có vẻ như Hàn Duệ cầm bản nhạc của cô hỏi ý kiến chuyên gia .
Điều cũng gì bất ngờ, tuy rằng Hàn Duệ khó tìm hộ, nhưng tay bản thảo chất lượng cao, tìm cải thiện giúp là việc dễ dàng.
Anh hiện là ca sĩ Giải trí Cửu Phong lăng xê, để thể nổi bật trong concert của Sabrina, đội ngũ nhạc sĩ trướng Cửu Phong chắc chắn sẽ hỗ trợ phần nào cho .
Lâm Tố Tâm tiếp tục truy hỏi, mà khiêm tốn lắng ý kiến của Hàn Duệ, còn thỉnh thoảng thốt lên, tâng bốc Hàn Duệ.
Hàn Duệ đại mỹ nhân tài mạo song như tâng bốc, lập tức chút lâng lâng, chuyện cũng càng ngày càng đáng tin, trong lòng chủ ý, nghĩ rằng Lâm Tố Tâm ấn tượng với như , tối nay chắc chắn sẽ tiến triển, cho dù thể lập tức lên giường với cô, ít nhất cũng thể đến gần.
Lâm Tố Tâm chú ý đến ánh mắt ngày càng tập trung của Hàn Duệ, trong lòng cũng bừng sáng, đàn ông lẽ bắt đầu nghĩ cách để đến gần cô hơn, chừng còn đang suy nghĩ đắn.
Mê Truyện Dịch
Tuy nhiên, nếu hôm nay cô dám đến, đương nhiên là chuẩn , thể để đạt ý đồ.
Hai trò chuyện một lúc, Lâm Tố Tâm giống như cuối cùng cũng tìm một thầy thể dạy , tỏ vô cùng hưng phấn, chủ đề cứ xoay quanh việc sáng tác.
Hàn Duệ lúc đầu còn thể ứng phó , nhưng dần dần về thể cầm cự nữa.
Có trời mới , căn bản tài sáng tác nhạc như khoe khoang, nhiều vấn đề Lâm Tố Tâm hỏi thực cũng hiểu, nếu tiếp tục chuyện với cô, lẽ sẽ lộ tẩy .
Hàn Duệ đành chuyển chủ đề, : “Chúng ở quán cà phê lâu như , chắc em cũng thấy chán, là chúng chỗ khác nhé?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-5861-da-tung-co-mot-co-gai.html.]
Lâm Tố Tâm ngẩng đầu lên, chớp chớp đôi mắt to xinh : “Không chán ạ, thể thảo luận vấn đề âm nhạc với một ca sĩ tự sáng tác lợi hại như oppa giống như một giấc mơ , ba ngày ba đêm cũng sẽ chán!”
Hàn Duệ suýt nữa nôn máu, đừng ba ngày ba đêm, kể cả ba mươi phút lẽ cũng sẽ bại lộ .
Anh vội vàng thuyết phục: “Sau còn cơ hội, cần gì vội vàng như ? Anh còn cớ để thể gặp em vài nữa.”
Lâm Tố Tâm sững sờ một lúc, đó cụp mắt xuống : “Vậy…… ……”
Hàn Duệ thấy bộ dạng nhút nhát rụt rè của cô, khỏi cong khóe miệng, hỏi ý kiến của cô: “Tố Tâm, em lớn lên ở thành phố Thiên Hải đúng ? Em chỗ nào thích hợp để…… hai chúng cùng dạo ?”
Lâm Tố Tâm do dự : “Hai …… chúng ?”
Hàn Duệ gật đầu : “Chỉ hai chúng , các cặp đôi ở Thiên Hải thường hẹn hò ở ?”
Lâm Tố Tâm ngập ngừng : “Chúng …… chúng thể giống với các cặp đôi?”
Hàn Duệ mỉm , đang định nhân cơ hội tỏ tình, nhưng ngờ Lâm Tố Tâm đột nhiên hét lên: “À, đúng , em nghĩ đến một nơi ở gần đây, phong cảnh , thường tới đây dạo.”
Hàn Duệ : “Vậy ? Vậy , em dẫn .”
Lâm Tố Tâm gật đầu, hai thanh toán ngoài, dọc theo con phố về phía đông.
Đi năm phút, Hàn Duệ liền cảm thấy gì đó đúng, con phố luôn cảm thấy chút quen mắt……
Lâm Tố Tâm dẫn một ngã rẽ, Hàn Duệ dừng bước.