mà, việc cấp bách của cô bây giờ là nhanh chóng gặp Phùng Tư Tư, hai hẹn chín giờ sáng, nhưng cô và Giang Dịch Thâm chuyện lâu như , trễ mất !
Lâm Tố Tâm thu dọn đồ đạc một chút vội vàng ngoài.
Cả ngày hôm nay cô cũng bận rộn, đầu tiên là đến chỗ Jacky lấy đĩa CD, đó Phùng Tư Tư kéo đến trung tâm thương mại mua sắm một phen.
Ngày hôm chính là thời gian thu nhận thí sinh thi vòng hai thực tập sinh của giải trí Băng Toản. Để thể một hình tượng hảo lúc đó, Phùng Tư Tư hồi hộp hào hứng, chỉ thử mấy bộ đồ xinh , còn kéo Lâm Tố Tâm, cô bắt chước ban giám khỏi đặt câu hỏi cho .
Đến tận chín giờ tối, Lâm Tố Tâm mới trở biệt thự.
Bởi vì ngày hôm chuyện quan trọng nên cô tắm rửa đơn giản một chút ngủ sớm.
Lâm Tố Tâm vốn là một dễ chìm giấc ngủ, thậm chí những ngày khi sống , cô cũng tình trạng mất ngủ. mà, tối hôm đó, cô lật qua lật ngủ .
Chẳng lẽ là vì ngày mai buổi sát hạch, lo lắng quá? mà chuyện khoa học, kiếp cô tham gia cuộc thi đàn piano còn quan trọng hơn cuộc thi nhiều, thế mà cô cũng từng mất ngủ!
Bần thần giường đến nửa đêm, Lâm Tố Tâm mới chợt mơ mơ màng màng nhớ .
Cô quên gọi điện thoại cho Hạ Minh Tuyên !
Lâm Tố Tâm giường xoắn xuýt trong chốc lát, phát hiện vẫn ngủ , thể gì khác hơn là vói tay sờ điện thoại di động tủ đầu giường.
Điện thoại di động khảm kim cương phản chiếu một chút vầng sáng nhàn nhạt ánh trăng mờ ảo, vẻ vô cùng xinh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-602-quan-tam-nguoi-giam-ho-mot-chut.html.]
Lâm Tố Tâm mở danh bạ , bên trong chỉ lẻ loi một cái tên – ông xã.
Lâm Tố Tâm cái tên với vẻ mặt phức tạp, đầu tiên thấy thì vô cùng tức giận, nhưng về lâu về dài, hình như cô cũng quen , cảm thấy tiếng gọi chính là một ký hiệu.
Trước đây khi còn học, cô cũng thường xuyên lưu tên của các bạn trong danh bạ bằng biệt danh đấy thôi, chuyện hình như cũng gì khác biệt…đúng ?
Cái điện thoại quá bắt mắt, Lâm Tố Tâm căn bản dùng đến. vì mấy câu của Hạ Minh Tuyên lúc sắp , cô vẫn luôn mang theo điện thoại bên mỗi ngày, đồng thời sạc pin đúng giờ, kẻo ngộ nhỡ một ngày nào đó ba Hạ tâm huyết dâng trào gọi điện cho cô mà cô , đến lúc đó ông tướng bụng lý do để chỉnh đốn cô cho xem.
mà, ngoài dự đoán của cô là, chuyến Hạ Minh Tuyên hai tuần, ngoài cuộc điện thoại buổi tối đầu tiên đùng đùng nổi giận một cách khó hiểu , thì tin tức gì nữa.
Lâm Tố Tâm điện thoại di động, do dự trong chốc lát, vẫn cảm thấy gọi điện thoại thì thích hợp lắm.
Dù rõ ràng là liên lạc với cô, cô còn mặt dày gọi điện tới, luôn cảm thấy như phát triển quan hệ gì đó với ba Hạ .
Cô mở giao diện tin nhắn , cân nhắc từng câu từng chữ gõ một đoạn tin nhắn: “Hạ Minh Tuyên, ốm? Một ở nước ngoài, nhất định chú ý cơ thể nhiều . Tiền kiếm là bao giờ đủ, đừng vất vả quá!”
Lúc ký tên, cô suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng vẫn quyết định để tên, dù thì Hạ Minh Tuyên cũng cô là ai mà.
Mê Truyện Dịch
Gửi tin nhắn xong, Lâm Tố Tâm cảm thấy nhiệm vụ ngày hôm nay rốt cuộc cũng thành, thể yên tâm giấc ngủ .
Có lẽ Hạ Minh Tuyên sẽ để ý đến tin nhắc của một con nhóc ăn nhờ ở đậu như cô , càng đừng đến chuyện trả lời. Cho nên, cô yên tâm thoải mái tắt điện thoại, đặt lên tủ đầu giường, giường.
Lần cô thuận lợi tiến mộng .
Cô rằng, cũng trong lúc đó, ba Hạ ở cách xa nghìn dặm đang điện thoại với khuôn mặt u ám: “Con nhóc ý gì? Hai tuần xin , bây giờ gửi một cái tin giật gân như thế, gọi còn tắt máy? Đùa ? Xem trở về dạy dỗ em thế nào!”