Lâm Tố Tâm thấy giống thật, cũng cảm thấy yêu cầu đưa quá đáng, nhưng cô còn cách nào khác, đàn : “Anh Ân, em chuyện thấy khó xử, nhưng mà……. Em thật sự chỉ thể tìm giúp đỡ. Nói cho sự thật , em và Minh Tuyên đang cãi , ……. Anh tức giận, từ máy bay mất, em cũng mà tìm ……”
Ân Chính Lăng vẻ giật mà : “Cái gì? Sao thể như ? Sao chị cãi với Tuyên? Ai da, vợ chồng cãi cũng bình thường, nhưng mà chị cần gấp gáp, bên nhiều năm như , chị còn hiểu thế nào ? Người nỡ nhất chính là chị, chị đừng quan tâm đến , tự chơi thôi, dù qua hai ngày nữa liền hết giận, sẽ tự chạy về cầu xin chị tha thứ.”
Lâm Tố Tâm như , trong giọng chút run run, : “Không , Ân……hu hu, , thật sự tức giận, em, thấy quan tâm đến em nữa, hu hu, chia tay với em…….. Cầu xin giúp em…..Em thật sự thể ………”
Ân Chính Lăng ngờ đến cô sẽ đột nhiên òa lên như , tay chân lập tức luống cuống hết cả lên.
Là một tên ăn chơi, phụ nữ mặt , nếu vui thì sẽ dỗ mấy câu, vui thì trực tiếp bỏ , tuyệt đối thèm quan tâm đến.
mà Lâm Tố Tâm thì giống như , chọc cho cô , lỡ như hôm đó đầu óc của Hạ Minh Tuyên thông suốt, chừng sẽ tìm tính sổ, đấy chính là phụ nữ mà thể đắc tội .
Cùng lúc đó, cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thấy phản ứng của Lâm Tố Tâm, cho dù là giữa cô và Hạ Minh Tuyên hiểu lầm gì chăng nữa, nhưng ít nhất cô vẫn còn yêu Tuyên, thì bọn họ vẫn còn thể hòa…….
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6052-co-phai-anh-da-ngoai-tinh-hay-khong.html.]
Ân lục thiếu : “Được , chị dâu chị đừng , em thật hết chuyện cho chị là chứ gì? Anh Tuyên ở chỗ em, hôm qua đến một quán bar do em mở, uống đến say mèm, rượu mạnh hơn 70 độ mà uống hơn hai mươi mấy ly, suýt chút nữa là đục một lỗ dày……”
Lâm Tố Tâm hoảng sợ, cũng quan tâm chính đang đau lòng, kinh hô: “Cái gì? Anh uống say? Sao thể uống nhiều rượu như ? Không sống nữa ! Thật sự đục một lỗ dày ?”
Ân Chính Lăng vốn chỉ dọa cô một chút, nhưng thấy cô gấp gáp như , thì âm thầm vui mừng Tuyên một chút.
Anh nhanh chóng giải thích : “Đừng gấp đừng gấp, chỉ là…….Suýt chút nữa……Sau đó em mang về nhà, hôm nay khi tỉnh rượu, trở về biệt thự Hạ gia. Chị yên tâm , ngoại trừ tâm trạng của chút , tất cả những thứ khác đều cả.”
Lâm Tố Tâm thở dài một , : “Vậy là ……..”
Ân Chính Lăng : “Đây cũng là đầu tiên em thấy Tuyên say như , từ nhỏ đến lớn, từng chật vật như bao giờ. Hôm qua em còn đang nghĩ thành như thế , bây giờ ngẫm , là hai cãi ? Sao lớn đến như ?”
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm đau lòng, gấp gáp, cắn môi : “Ừm……..Giữa bọn em chút hiểu lầm, em sẽ giải thích rõ ràng với ……..Vậy thể cho em địa chỉ của biệt thự Hạ gia ở ? Em sẽ lập tức mua vé bay qua đó.”
Khóe miệng Ân lục thiếu cong lên tạo thành nụ , lanh lẹ mà đem Hạ tam thiếu bán, báo cho Lâm Tố Tâm địa chỉ, đó còn : “Tới thì gọi điện thoại cho em , em đến sân bay đón chị.”