Nghĩ đến đây, Hạ Minh Tuyên trở về chỗ , nhưng mà, ánh mắt của , vẫn thể rời khỏi Lâm Tố Tâm màn hình.
Nghe thấy cô gái trong màn hình giận dữ gọi bước , Hạ tam thiếu mà chút thỏa mãn lạ thường.
Ít nhất, dáng vẻ tức giận cho thấy cô vẫn tràn đầy sức sống, cũng là dáng vẻ nhợt nhạt đau khổ , vẫn là thích dáng vẻ tùy hứng hoạt bát của cô gái nhỏ hơn.
Một lát , vẻ như cô gái nhỏ mệt , cúi đầu xuống.
Khi Hạ Minh Tuyên cho rằng, cô nhóc dừng nghỉ ngơi , Lâm Tố Tâm đột nhiên ngẩng đầu lên, hơn nữa, lúc đây, trong mắt cô ngấn lệ.
Lâm Tố Tâm vô cùng đáng thương mà : “Anh yêu , cầu xin tha thứ cho em mà, em gì cũng , chỉ cần đừng bỏ rơi em…….Hu hu, yêu , thể rời khỏi …….”
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên trầm mặc trong chốc lát, dám tiếp tục xem nữa, đành tắt màn hình .
Anh cố gắng duy trì sự bình tĩnh của , nghĩ đến Lâm Tố Tâm đến đây nhốt ngoài cửa, nhất định cô cũng sẽ ở đây mãi , sớm muộn gì cũng sẽ trở về.
Lâm Tố Tâm thể tìm đến đây, cũng đoán nguyên nhân vì , thẳng chính là Ân Chính Lăng bán , nếu như Ân lục thiếu mang đến đây, thì nhất định cũng thể vứt Lâm Tố Tâm ở đó quan tâm, cô nhóc ngốc nếu như chịu nổi nữa, nhất định cũng sẽ nhờ cậy đến Ân lục thiếu.
Đoán chừng ngày mai đến, chính là Ân lục thiếu theo để khuyên giải, đến lúc đó thì , vẫn còn suy nghĩ .
Hạ Minh Tuyên tự hỏi, cố gắng đè nén sự bất an trong lòng, cứ theo bình thường việc, ăn cơm, mãi đến hơn 10 giờ tối, lúc chuẩn đến thư phòng, thấy hai hầu gái đang cửa biệt thự, nhỏ giọng cái gì đó.
Vốn dĩ, là nhóm hầu gái đang lén tám chuyện, Hạ tam thiếu cũng lười quan tâm, nhưng khi ngang qua hai bọn họ, mơ hồ mấy câu thì thầm.
“Thật đáng thương, ăn mặc mỏng manh như , thời tiết về đêm lạnh, lạnh đến run cả lên.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6081-co-be-dang-thuong-lam-to-tam.html.]
“Ai, gia chủ cũng thật tàn nhẫn, vị tiểu thư xinh như , mà cũng thể nhẫn tâm………..”
“Hư, cô cũng lớn gan lắm đó! Chuyện riêng của gia chủ mà cũng dám !”
Hạ Minh Tuyên dừng bước chân, hỏi: “Các đang cái gì?”
Lúc hai hầu gái mới chú ý đến , sắc mặt đồng thời đổi, cực kỳ hoảng sợ. Lúc nãy hai còn đang chủ nhân của , bắt gặp ngay tại trận, ngay lập tức liền căng thẳng nên lời.
Hạ Minh Tuyên ý thức chuyện gì đó, khoanh tay ngực, lạnh lùng mà : “Các ngươi đang cái gì? Nói rõ ràng cho !”
Một hầu gái trong đó thật vất vả lắm mới lấy dũng khí, : “Gia…….Gia chủ, chúng là…….Là đến vị ở ngoài cửa ……..Ách, vị tiểu thư . Cô……Cô vẫn ở đó chịu , vẫn…… Vẫn còn chờ ở cửa.”
Hạ Minh Tuyên lập tức biến sắc: “.........Cô cái gì?”
…………
Tháng 11 ở California, là đầu mùa đông, tuy rằng nhiệt độ ban ngày cũng tính là quá thấp, nhưng đến tối, nhiệt độ giảm xuống đáng kể.
Lâm Tố Tâm ở ngoài cửa cả buổi chiều thêm một buổi tối, cô cảm thấy càng ngày càng lạnh, càng ngày càng lạnh,
Khí hậu ở thành phố Tô Hải ấm áp, mùa đông đến muộn, đến tận tháng 11 cũng tính là lạnh lắm, cô vội vàng ngoài, cho nên, căn bản là cô mặc nhiều quần áo.
Mãi đến lúc , cô mới ý thức , bản phạm một sai lầm cực lớn, hơn nữa cô ăn uống gì suốt hai ngày, nhiệt lượng trong vốn cũng đủ, càng cho cô cảm thấy lạnh đến thấu xương.
mà, cô cam lòng rời như , cô nhất định Hạ Minh Tuyên sẽ chịu gặp cô, cô cho đàn ông đau lòng, cho nhịn mà gặp cô.