Hạ Minh Tuyên Lâm Tố Tâm với thái độ kiên quyết, cố ý nghiêm nghị, lạnh lùng : “Buông , ôm !”
Lâm Tố Tâm giọng điệu của cho giật , khi đàn ông lộ khí thế, nhất định khả năng khiến hãi hùng khiếp vía, bao nhiêu ông trùm trong giới kinh doanh đều bất giác cúi đầu mặt .
Không cô cảm nhận cảm giác áp bức mạnh mẽ , nhưng cô càng rõ rằng đàn ông mỗi mặt cô đều là phô trương thanh thế, giờ nỡ thực sự hung dữ với cô.
Vì , cô những lời mà buông tay, ngược còn ngẩng lên, chớp chớp mắt, nặn vài giọt nước mắt, bộ dạng trông như sắp bật .
Nhìn thấy vẻ mặt của cô như , Hạ Minh Tuyên khỏi bất lực, mặc dù tiểu nha đầu bây giờ gian xảo, 99% là giả bộ đáng thương như , nhưng …… thật sự thể tay tách chú thỏ con đang sắp .
Trời về đêm, nhiệt độ càng ngày càng thấp, hai ở bên ngoài, rõ ràng là cảm thấy ớn lạnh.
Cậu ba Hạ thì , vốn mặc nhiều quần áo, mà cơ thể cường tráng, giờ sợ lạnh, nhưng Lâm Tố Tâm thì khác, mặc dù choàng chiếc áo khoác mà ba Hạ đưa cho cô nhưng vẫn cảm thấy lạnh, thể áp cả đàn ông, vẫn khỏi rùng một cái.
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên khẽ cau mày, cảm nhận phụ nữ nhỏ bé đang vùi mặt cổ , khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn áp cằm , là một cái chạm lành lạnh.
Thật là lộn xộn, tiểu nha đầu thực sự đóng băng chứ?
Nghĩ đến đây, tay dùng lực đẩy Lâm Tố Tâm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6111-muon-kieu-ngao-toi-luc-nao.html.]
Lâm Tố Tâm ngẩng đầu lên, vẻ mặt lên án : “Anh gì? Em cho , hôm nay em cứ ỳ , đừng hòng gạt em !”
Hạ Minh Tuyên thở dài, nhưng vẫn kiên quyết nắm lấy cổ tay cô, tách tay cô .
Mặc dù Lâm Tố Tâm dùng sức, ôm chặt lấy , nhưng sức lực của đàn ông kinh , một cô gái mảnh mai như cô căn bản thể chống chọi, cô thể bám lấy chẳng qua là vì đàn ông nỡ thô bạo với cô mà thôi.
Lúc , ba Hạ thực sự dùng sức liền thể tách cô một cách dễ dàng.
Lâm Tố Tâm trợn tròn mắt dám tin ba Hạ thực sự thể tàn nhẫn như , lẽ nào tình cảm của dành cho cô phai nhạt ? Cô đáng thương như mặt , thực sự thể nhẫn tâm đẩy cô ?
Lâm Tố Tâm ấm ức cắn môi, trong lòng hạ quyết tâm, nếu ba Hạ thực sự vứt cô sang một bên và tự trở về biệt thự, cô sẽ vứt áo khoác, ở bên ngoài chịu lạnh một đêm cho đến khi bệnh, cô tin là như ba Hạ vẫn thể cứng lòng quan tâm đến cô!
Tuy nhiên, nhanh cô nhận rằng nghĩ sai.
Sau khi ba Hạ đẩy cô , cởi hết hàng cúc phía áo khoác, kéo Lâm Tố Tâm lòng và lấy áo khoác của quấn hai với .
Hai sát gần hơn, nhiệt độ cơ thể đàn ông truyền đến, Lâm Tố Tâm lập tức cảm thấy ấm áp hơn.
Người đàn ông …… cho dù những lúc như thế , vẫn dịu dàng và ân cần…… thật ……
Giờ phút , cô thực sự cảm thấy dù vĩnh viễn cơ hội báo thù cũng quan trọng, cô Hạ Minh Tuyên , đây là sự đền bù nhất mà vận mệnh cho cô, vẫn giữ lấy hận thù gì đó, phần quá thỏa mãn ……