“Người chính là…… ông chủ công ty trong truyền thuyết ? Gia chủ nhà họ Hạ? Đẹp trai thật! Lúc cũng tin đồn, rằng ông chủ chỉ giàu , mà còn trai, còn tin, thực sự mở rộng tầm mắt. Vị hôn thê của ngài cũng thật xinh , ngờ vị hôn thê của ông chủ ở đây lâu như , ai trong chúng phát hiện !”
“Vừa cảm thấy kỳ lạ, công ty chúng một cô gái xinh như , thì ……”
Mê Truyện Dịch
“Thì cái gì? Lẽ nào định giành bạn gái với ông chủ!”
“…… chỉ là tán thưởng một chút, ?”
“ mà, hôm nay ít nhất xem miễn phí một vở kịch lớn, ân oán hào môn! Ông chủ ngay cả con gái nhà họ Bạch cũng nể mặt, đây là nuông chiều vị hôn thê nhiều đến nhường nào? Cô gái thật may mắn, ý của cô Bạch thì cô chính là cô bé Lọ Lem.”
“Haha, cô bé Lọ Lem cũng gì lạ, điều lạ là cô thể mê hoặc ông chủ như ! Nhìn tình thế , vị trí của bà Hạ , cô sẽ nhân nhượng.”
Không chỉ các nhân viên trong công ty vô cùng kinh ngạc, mà ngay cả các trợ lý của ba Hạ cũng c.h.ế.t lặng và đưa mắt .
Có trời mới phu nhân cho gia chủ uống canh mê hoặc gì? Buổi sáng lúc gia chủ đến vẫn còn lạnh lùng, phu nhân sống c.h.ế.t đuổi theo phía , cũng vẻ nghiêm mặt, bộ dáng kiên quyết thỏa hiệp, kết quả thì ? Mới bao lâu? Bây giờ liền lành như ? Rốt cuộc trong xảy chuyện gì?
Thực , chỉ bọn họ , Lâm Tố Tâm cũng mờ mịt, gì.
Cô ngây theo Hạ Minh Tuyên xuống lâu, đàn ông tự tay mở cửa xe cho cô để cô , đó mới bên cạnh cô.
Lâm Tố Tâm chớp mắt, đầu vị hôn phu của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6282-anh-khong-gian-em-nua-sao.html.]
Ánh mắt Hạ Minh Tuyên dịu dàng, : “Gần đây một nhà hàng Michelin ba , đây đến việc, thường ăn trưa ở đó, bé con ăn cùng ? Mặc dù em thích đồ tây lắm, nhưng thỉnh thoảng thử xem chắc ?”
Lâm Tố Tâm mở to đôi mắt long lanh, chằm chằm đàn ông mặt lâu, chớp mắt chớp mắt.
Hạ Minh Tuyên nhướng mày : “Sao ? Rốt cuộc em , em trả lời ?”
Lâm Tố Tâm đột nhiên nhào qua, ôm lấy eo , tựa mặt vai , thấp giọng : “Anh yêu, giận em nữa ?”
Hạ Minh Tuyên mở rộng cánh tay, nhận lấy thỏ con đang ném lòng , : “Ừm, giận nữa, nghĩ, tức giận chỉ hại gan của , thiệt thòi là , hà tất ? Vả , cũng là ngày đầu em ngoan, nếu ngày nào cũng so đo với em thì tức c.h.ế.t lâu ……”
Lâm Tố Tâm như , lập tức tức giận, véo eo và : “Này, ý gì hả! Nói cứ như là đối xử với ! Thực …… thực em còn hiền đó? Vừa dịu dàng, ân cần, chăm lo gia đình……”
Hạ Minh Tuyên cô liệt kê ưu điểm của một cách hổ như , quan trọng còn là những ưu điểm cô căn bản , là tự dát vàng lên mặt , khỏi lắc đầu thở dài: “Anh thấy ưu điểm lớn nhất của em chính là da mặt dày hơn khác thì đúng hơn?”
“Em thấy da mặt mới dày, dày hơn cả tường thành!”
Lâm Tố Tâm tức giận nhào qua, cắn , tuy nhiên chút khoa chân múa tay của cô, rõ ràng là đối thủ của ba Hạ, nhanh chóng ấn xuống ghế và đàn ông đó hôn đến thở .
Một lúc , hai mới tách .
Lâm Tố Tâm đặt tay lên vai Hạ Minh Tuyên, vẻ thâm tình thể che đậy trong đáy mắt , lòng cô mềm nhũn, lẩm bẩm : “Anh yêu, xin , thực sự là em sai, xin tha thứ cho em.”