Lâm Tố Tâm nhận vị hôn phu nhà đang ghen, còn dương dương đắc ý : “Bởi vì em cài đặt chuông điện thoại đặc biệt cho sếp Tổng! Em mới phát hiện thì thể cài nhạc chuông riêng cho từng , như thì em cần điện thoại cũng là ai gọi tới, thông minh ?”
Thông minh! Thật sự quá thông minh!
Cậu ba Hạ phiền muộn chết, còn nhóc còn cố ý cài nhạc chuông đặc biệt cho Từ Tiêu Ý nữa, đây đãi ngộ đặc biệt mà chỉ chồng mới ? Từ Tiêu Ý tài đức gì, thế mà cũng nhạc chuông đặc biệt?
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm hề , thừa dịp sững sờ thì đẩy , lấy điện thoại trong túi.
Mặt ba Hạ đen thui, ôm lấy vòng eo nhỏ của Lâm Tố Tâm từ đằng , ném cô lên giường.
Điện thoại của Lâm Tố Tâm rơi mặt đất, may mà nền đất trải thảm dày, hỏng.
Hạ Minh Tuyên nắm chặt cổ tay cô, đè lên đỉnh đầu, đó mạnh mẽ ngang ngược hôn cô, trằn trọc đòi hỏi.
“Ưm ưm…!!”
Lâm Tố Tâm kêu lên vài tiếng, ưỡn ẹo cơ thể, nhưng vẫn tránh thoát , hơn nữa Hạ Minh Tuyên quen thuộc với phản ứng của cô gì sánh , hai ba là cô buông vũ khí đầu hàng .
Điện thoại di động đáng thương thảm lông dê thật dày, cô đơn réo gọi, rốt cuộc cũng khôi phục sự yên tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6341-co-van-de-qua-co-van-de.html.]
Cho đến sáng ngày hôm , Lâm Tố Tâm mới gọi cho Từ Tiêu Ý.
Từ Tiêu Ý lạnh nhạt hỏi: “Ngày hôm qua xảy chuyện gì, gọi cho cô mấy cuộc mà cô cũng ”.
Lâm Tố Tâm chột : “Ặc, sếp Từ, ngoài ăn cơm với Minh Tuyên, để quên điện thoại trong nhà hàng, cho nên , thật ngại quá”.
Từ Tiêu Ý xong thì dừng vài giây, lúc mở miệng nữa thì giọng bình tĩnh: “Thế nào? Nghe giọng điệu của cô, vẻ cô và ba Hạ hòa ?”
Lâm Tố Tâm thấy cố chấp với vấn đề điện thoại nữa thì khỏi thở phào nhẹ nhõm, : “Ừm, đúng , và Minh Tuyên bây giờ hòa , đó chúng cãi khiến lo lắng , cảm ơn sếp Từ và Thượng quan tâm ”.
Lần thời gian im lặng của Từ Tiêu Ý lâu.
Lâu đến mức Lâm Tố Tâm cũng cảm thấy kỳ lạ, trong điện thoại lâu vang lên tiếng trả lời, Lâm Tố Tâm còn tưởng tín hiệu đường dây quốc tế , “alo” vài tiếng, hỏi: “Sếp Từ, ? Không ngắt điện thoại chứ?”
Giọng như chuyện gì xảy của Từ Tiêu Ý vang lên: “À, hình như tín hiệu , bây giờ thì ”.
Lâm Tố Tâm nghi ngờ gì, một cái : “Sếp Từ, tìm chuyện gì ?”
Từ Tiêu Ý hừ lạnh một tiếng, đáp: “Cô còn ngại mà hỏi chuyện gì ? Quả nhiên thấy ba Hạ là cái gì cũng quên mất? Thiên hậu Sabrina bé nhỏ , để nhắc nhở cô, bây giờ bộ công ty đều đang đợi cô về để tiếp tục chuẩn cho concert đấy, thật sự chịu nổi nữa! Lúc đó cô đồng ý với thế nào? Bất kể thể hòa với ba Hạ , trong vòng hai tuần nhất định trở về công ty việc, đây là chính cô đấy!”
Lâm Tố Tâm hoảng loạn, thời gian dính với ba Hạ như keo sơn, cô thật sự quên sạch sành sanh chuyện concert, dù thì hai cũng suýt nữa chia tay, khó khăn lắm mới hòa, thời gian hạnh phúc hiếm khiến cô suýt nữa quên mất chuyện quan trọng.