Lâm Tố Tâm nên giải thích với cô thế nào, nên qua loa: “Mình cũng rõ, chắc là thừa dịp chú ý trộm mất, dù cũng lấy tiền bồi thường , chuyện rõ cũng cả, khó lắm mới về một chuyến, bữa trưa mời ngoài ăn!
Phùng Tư Tư suy nghĩ nhiều, Lâm Tố Tâm dời đề tài chuyện, suy nghĩ của cô cũng đổi theo.
Cô vui mừng : “Được , là mới 20 triệu cơ mà, mời đến nhà hàng nhất đấy!”
Lâm Tố Tâm phỉ nhổ: “Nói như thể mấy đời ăn !”
Phùng Tư Tư thì lập tức oán trách: “Cậu , thì phim truyền hình vất vả như , sớm về trễ để tính, còn thường xuyên thời gian ăn cơm, mỗi ngày đều ăn cơm hộp mười tệ, khó ăn chết! Khó khăn lắm mới về thành phố Tô Hải, ăn bù chứ!”
Lâm Tố Tâm chằm chằm cô một lúc, bỗng nhiên cong môi.
Phùng Tư Tư thật sự trông gầy ít, là thật sự ăn no chỉ đơn thuần là trưởng thành, thịt mặt giảm bớt, đường nét khuôn mặt trở nên rõ ràng hơn, hề vẻ ngây thơ như nữa.
Hai cô gái chuyện khỏi phòng việc.
Phùng Tư Tư vẫn đang liếng thoắng, dường như hỏi hết tất cả những nghi vấn trong thời gian .
“Tố Tâm, thời gian và ba Hạ cãi ? Sau đó hai hòa thế nào? Ài, thể gặp mặt riêng với như Hàn Duệ chứ, còn chụp ảnh? Ài, ngẫm thì đúng là khủng khiếp thật, Hàn Duệ thế mà là kẻ tình nghi sát hại bạn gái cũ, nếu là thật, ăn riêng với kẻ g.i.ế.c , ngẫm sợ quá mất…”
Lâm Tố Tâm ậm ừ phụ họa với cô một lúc, vòng qua đề tài của Hàn Duệ.
Phùng Tư Tư cũng miệt mài theo chủ đề đó nữa, tiếp tục hỏi cô chuẩn cho concert thế nào .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6461-dung-gio-tro-bip-bom-voi-toi.html.]
Nói đến đây là Lâm Tố Tâm cảm thấy hứng thú, căn kẽ giới thiệu của Phùng Tư Tư một phen.
Mê Truyện Dịch
Hai đến cổng công ty, Lâm Tố Tâm mới nhớ tài xế của nhà họ Hạ ngày hôm qua việc xin nghỉ, vì : “Chúng tự lái xe , tới bãi đỗ xe lái xe đến đây, chờ một chút nhé!”
Phùng Tư Tư trợn trừng mắt: “Tố Tâm, đó? Mình vẫn từng xe lái, hơn nữa sống thêm mấy năm nữa…”
Lâm Tố Tâm xám mặt: “Không dám thì đừng , tự lái xe, bộ !”
Cô vẫy tay với Phùng Tư Tư, một xuống tầng hầm để xe.
Nhà để xe trống rỗng, nào, bởi vì là ban ngày nên trông vẫn khá là sáng sủa.
Lâm Tố Tâm vui vẻ ngâm nga một bài hát, tìm xe của tìm khóa xe trong túi.
Không ngờ, cô mới dừng xe của thì thấy một giọng thâm trầm vang lên từ đằng .
“Lâm Tố Tâm, đúng, cô Sabrina, trông tâm trạng cô cũng tệ nhỉ, chuyện gì vui thế, một chút ?”
Nghe thấy giọng quen thuộc , Lâm Tố Tâm hoảng hốt trong lòng, tâm trạng nhất thời chùng xuống đáy vực.
Đây là…giọng của Hàn Duệ! Sao xuất hiện ở đây? Làm thế nào đây ?
Rất nhiều suy nghĩ thoáng hiện trong đầu Lâm Tố Tâm, cũng ý thức bây giờ đang gặp nguy hiểm. Tuy nhà xe camera, cũng bảo vệ, nhưng mà cách chỗ cô đang quá xa, cho dù cô lớn tiếng kêu cứu thì cũng cần ít nhất năm phút đồng hồ mới thể chạy tới.