Phùng Tư Tư mỉm , nhưng bác sĩ là cô lập tức rút nụ , sắc mặt trầm xuống.
Lâm Tố Tâm thấy hết, trong lòng tính toán, nhưng cô bệnh viện là chỗ chuyện, cho nên vẫn nín, cho đến khi hai lên xe cô mới : “Tư Tư, em bé … tính thế nào?”
Phùng Tư Tư sửng sốt, lập tức vẻ vô cùng hoang mang: “Mình… …”
Lâm Tố Tâm : “Cậu thế mà ? Cậu sinh nó ?”
Phùng Tư Tư im lặng một lúc mới : “… mà, em bé chắc chắn đáng yêu! Từ nhỏ thích trẻ con…”
Lâm Tố Tâm nghiêm túc cô , : “Cậu nên hiểu, nếu sinh con thì sẽ tạo nên ảnh hưởng lớn như thế nào đối với sự nghiệp ca hát của ! Trong lúc mang thai, chắc chắn thể nhận bất cứ công việc nào, mức độ nổi tiếng chắc chắn sẽ tụt dốc nghiêm trọng, hơn nữa Fancy là một nhóm, những thành viên khác thể nào vì mang thai mà nhận công việc , cho nên chắc chắn rời khỏi nhóm. Còn nữa, hâm mộ đều thích hình tượng thanh thuần của , sinh con xong mà trở thì sẽ khó!”
Phùng Tư Tư nhỏ giọng : “Cái …”
Lâm Tố Tâm cả giận : “Cậu cái quỷ gì! Lẽ nào quên mất đây với thế nào ? Nói vợ bé cả đời, chịu nhiều cực khổ, trở nên nổi tiếng để thoát khỏi nhà họ Phùng, để sống yên lành, còn nhớ rõ ? Bây giờ khó khăn lắm mới nổi tiếng, sếp Từ còn năm tới đưa thị trường quốc tế, bây giờ tự hủy hoại tương lai của như ? Cậu còn thể nào con đường xưa của , tuyệt đối , quên ?”
Lâm Tố Tâm quá sốt ruột, ăn cũng khó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6542-phu-nhan-den-kham-benh.html.]
Mê Truyện Dịch
Cô thật sự xem Phùng Tư Tư như em gái của , nhiều năm qua, bất kể phận địa vị của hai đổi thế nào, tình bạn vẫn chân thành tha thiết, Lâm Tố Tâm cũng quý trọng, thật lòng hy vọng Phùng Tư Tư thể thuận lợi trong chuyện, thể nổi tiếng, đó gả cho một trai giàu thật lòng thích cô .
mà cô thật sự ngờ Phùng Tư Tư sẽ ngốc như , sẽ chuyện trong lúc tương lai đang tươi sáng, như thế khác nào là tự hủy hoại tương lai cả!
Phùng Tư Tư cô thì hổ vô cùng, cúi đầu, nước mắt rơi lã chã: “Tố Tâm, xin , thật sự nên gì cả… để suy nghĩ một chút ? Mình thật sự cảm thấy vô cùng với , còn công ty một tay bồi dưỡng nữa…”
Lâm Tố Tâm : “Cậu đừng xin nữa, nhanh chóng quyết định, đứa bé càng lớn, nguy cơ mạo hiểm trong phẫu thuật càng cao, đây là chuyện thể do dự. Hơn nữa chuyện cho đàn ông của , bảo chịu trách nhiệm, nếu nhất quyết sinh , thì gặp chân ái và kết hôn sinh con, là điều gì sai trai, kết hôn mà sinh con, đó là hai khái niệm khác ! Nếu là vế thì tương lai của sẽ thật sự hủy hoại!”
Phùng Tư Tư ngập ngừng : “Để suy nghĩ một chút…”
Lâm Tố Tâm giận chỗ phát, nhưng thể gì , đành để cô rời .
Cô là, hai rời khỏi bệnh viện là viện trưởng gọi điện cho ba Hạ ngay, rằng ngày hôm nay phu nhân đến bệnh viện của họ khám.
Cậu ba Hạ nhất thời lo lắng vô cùng, hỏi: “Phu nhân khám? Cô khám bệnh gì? Tình hình thế nào?”
Viện trưởng thần bí : “Gia chủ, đoán xem phu nhân khám ở khoa nào?”