Lâm Tố Tâm tâm trạng của cô bây giờ vô cùng rối bời, nhưng là ngoài cuộc, cô vẫn nóng ruột vô cùng, chuyện dù cũng thể chậm trễ, đến khi em bé lớn tháng, bất kể Phùng Tư Tư xử lý thế nào cũng vô cùng thụ động, nếu nghiêm trọng hơn còn thể ảnh hưởng đến tương lai và sức khỏe của cô .
Cho nên, bây giờ lời đảm bảo của ba Hạ, cô mới xem như thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi bình tĩnh , Lâm Tố Tâm cũng nhận thấy tâm trạng của Hạ Minh Tuyên quá .
Mê Truyện Dịch
Cô dựa trong n.g.ự.c , suy nghĩ một chút, đột nhiên dán lên, cắn một cái lên khóe miệng Hạ Minh Tuyên, : “Anh yêu, sắc mặt xí như thế, là vì… mang thai, khiến thất vọng chứ?”
Hạ Minh Tuyên ngờ tâm sự của sẽ vạch trần, sửng sốt một chút mới thấp giọng : “Có một chút…”
Lâm Tố Tâm ôm cổ , dán mặt lên n.g.ự.c , nhẹ giọng : “Tuy là hiểu lầm, nhưng em vẫn vui. Bởi vì, bây giờ em , nếu như em mang thai sẽ đối với em như , sẽ nỡ để em một chuyện, sẽ xem xét đến sức khỏe của em mà cấm dục, còn sẽ quan tâm đến cảm xúc của em, dỗ em vui. Anh chu đáo như , em cũng mong chờ thể em bé sớm một chút”.
Hạ Minh Tuyên cô dỗ dành thì mềm lòng hơn nhiều, nhưng vẫn tỏ vẻ lạnh lùng, lạnh như băng: “Em dễ nhỉ, chẳng em lấy sự nghiệp trọng, chịu kết hôn với ? Dù em cũng cho vui thôi…”
Lâm Tố Tâm nhanh chóng biện minh: “Không , thật sự chỉ cho vui!...Chờ concert của em kết thúc, chúng sẽ lập tức kết hôn, kết hôn xong thì sinh em bé, ?”
Hạ Minh Tuyên dáng vẻ vội vã cuống cuồng của con thỏ nhỏ, trong lòng âm thầm đắc ý, cảm giác sức ảnh hưởng đối với vị hôn thê.
Trong lòng bỗng nhiên nảy một suy nghĩ: “Thế thì cũng là chuyện của một năm , thể chờ lâu như , tiên em đồng ý với một điều kiện”.
Lâm Tố Tâm chớp mắt mấy cái: “Điều kiện gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6582-ngoc-se-bi-lay-day.html.]
Hạ Minh Tuyên : “Cuối năm , sắp bước sang năm mới , năm vì lý do an nên mới đưa em về nhà, bây giờ còn gì băn khoăn nữa, cho nên, năm nay em cùng về nhà gặp cha ”.
Lâm Tố Tâm ngẩn , mặt khỏi hiện lên hai đóa hoa đỏ ửng.
Gặp cha … thì hình như ngượng ngùng, chút khó tưởng tượng…cô nhất thời thấp thỏm.
Hơn nữa, lúc cô và Hạ Minh Tuyên mới bắt đầu hẹn hò, cô vẫn lo lắng cha sẽ phản đối, kết quả nhiều năm qua, bác trai bác gai dường như cũng từng gì…
mà, bây giờ cô chỉ hẹn hò với Hạ Minh Tuyên mà thôi, cha phản đối cũng bình thường, nếu hai họ nhất định kết hôn thì khó đảm bảo nhị vị phụ nhà họ Hạ sẽ ý kiến gì…
Hạ Minh Tuyên thấy cô ngượng ngùng thì nhếch môi một cái, : “Làm ? Không ?”
Lâm Tố Tâm bĩu môi, : “Em …”
Lúc Hạ Minh Tuyên mới mỉm , : “Được, chờ chúng sang gặp cha , hết đăng ký kết hôn, đó quyết định thời gian tổ chức lễ cưới”.
Lâm Tố Tâm sửng sốt: “Hả? Nhanh như ? mà, cho dù chúng lễ cưới thì cũng đợi cuối năm khi concert kết thúc chứ? Quyết định sớm như , ?”
Hạ Minh Tuyên híp mắt, vui cô.
Con thỏ rụt cổ một cái, nhất thời chột : “Thôi , đều lời chồng…”