Lâm Tố Tâm dạy dỗ Ân Chính Lăng một lúc lâu, phát hiện nãy giờ gì, rốt cuộc cũng ngừng .
Hạ Minh Tuyên thấy cô trút giận xong mới kéo cổ tay cô, ấn cô lên ghế, : “Bảo bối, , xin bớt giận. Em dạy dỗ Ân Tiểu Lục Phùng Tư Tư, phản đối, nhưng mà việc cấp bách bây giờ là giải quyết chuyện của hai họ, tiên Ân Tiểu Lục xem ?”
Lâm Tố Tâm qua khuôn mặt trai chịu nổi của Hạ Minh Tuyên, thật sự phát hỏa , chỉ trừng mắt một cái đầu Ân Chính Lăng.
Cho đến bây giờ cô mới phát hiện, sắc mặt sáu Ân tái nhợt, vẻ mặt hốt hoảng, sớm còn sự phong lưu phóng khoáng ngày xưa nữa .
Bình thường sáu Ân chú ý hình tượng của nhất,trang phục đều theo xu hướng, kiểu tóc cũng đầu tư kỹ lưỡng, đảm bảo phong độ chỉnh chu, thế khiến cho con gái “ gặp yêu” .
Bây giờ , bây giờ và như thể hai , tuy dáng vẻ chau mày cũng chút ưu sầu quyến rũ, nhưng giống quý công tử nhà giàu sầu lo.
Lâm Tố Tâm dáng vẻ của hoảng sợ, lửa giận trong lòng cũng trở nên bình thường hơn.
Thoạt , Ân Chính Lăng cũng thờ ơ với Phùng Tư Tư, trông cũng đả kích lớn, sống cũng hề như ý, lẽ cũng chịu áp lực lớn.
Điều khiến Lâm Tố Tâm thăng bằng hơn một chút, ít nhất… sáu Ân cũng thích Phùng Tư Tư đúng ?
Hạ Minh Tuyên sờ mặt Lâm Tố Tâm : “Bảo bối?”
Lâm Tố Tâm bất đắc dĩ : “Được , hai xem, chuyện rốt cuộc nên xử lý như thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6661-thay-anh-gia-vo-dang-thuong-nhu-the.html.]
Lúc Ân Chính Lăng mới tỉnh khỏi cơn mơ, ngẩng đầu chằm chằm Lâm Tố Tâm, : “Chị dâu nhỏ, em em là em đúng, khiến chị tức giận, nhưng xin chị tin tưởng, em thật lòng với Tư Tư. Em quyết định, hủy bỏ hôn ước với Bạch Thiến Vũ”.
Anh , chỉ Lâm Tố Tâm khiếp sợ trợn trừng mắt mà ngay cả Hạ Minh Tuyên cũng kinh ngạc nhíu mày.
“Anh hủy bỏ hôn ước với Bạch Thiến Vũ?”. Lâm Tố Tâm bất ngờ .
Hạ Minh Tuyên cũng nhịn mà : “Ân Tiểu Lục, nhắc nhở , tuyệt đối việc kích động. Bây giờ thề thốt hủy bỏ hôn ước, một câu thì dễ dàng, nhưng từng suy nghĩ đến hậu quả ? Đến lúc đó chịu nổi hối hận”.
Lâm Tố Tâm đầu trừng mắt vị hôn phu nhà , lầu bầu : “Rốt cuộc giúp ai?”
Mê Truyện Dịch
Hạ Minh Tuyên : “Anh suy nghĩ kỹ càng thôi, đừng cái kiểu bây giờ thì suông, dỗ Phùng Tư Tư ở , trở về thì chịu nổi áp lực, đó đổi ý, sẽ khiến cô bạn bé nhỏ của em càng tổn thương hơn ?”
Lâm Tố Tâm chợt : “Anh yêu, đúng là suy nghĩ chu đáo!”
Ân Chính Lăng hai họ ngọt ngào, cảm giác hành hạ, lặng lẽ đầu, : “Anh Tuyên, thật … khi tới đây, em gọi điện thoại cho Bạch Thiên Vũ và cha em, em hủy bỏ hôn ước …”
Lâm Tố Tâm kinh ngạc : “Cái gì?”
Hạ Minh Tuyên thì bất ngờ chút nào, chỉ lạnh nhạt : “Phải ? Họ phản ứng thế nào?”
Ân Chính Lăng khổ : “Còn thể phản ứng thế nào? Bạch Thiến Vũ lửa giận ngút trời mắng em một trận, em chờ đó, nhà họ Bạch sẽ bỏ qua cho em, em mặt! Cha em cảm thấy chắc em điên , định cho giam em , may mà khi gọi điện thoại em đến sân bay , máy bay cất cánh, họ đuổi kịp em…”