Phùng Tư Tư và Ân Chính Lăng cãi cả nửa ngày, cuối cùng nhận đói bụng, mà lúc hai giờ chiều nên hai vội vàng đến một nhà hàng gần đó dùng bữa.
Ăn xong, sáu Ân suy nghĩ đăng ký kết hôn với Phùng Tư Tư , để tránh đêm dài lắm mộng. Dù thì hôn lễ thể từ từ tiến hành, nhưng đứa bé trong bụng Phùng Tư Tư sẽ ngày một lớn hơn, đến lúc đó cần nhiều giấy tờ, hết xác định quan hệ .
Ân Chính Lăng giờ là nóng vội, nghĩ xong liền lập tức .
Phùng Tư Tư do dự : “Có chúng nên tìm Lâm Tố Tâm bọn họ đến chứng kiến ? Vả , thể tìm em, đều là nhờ Tố Tâm bọn họ giúp đỡ ? Chúng sắp kết hôn cũng nên cho bọn họ chứ?”
Ân Chính Lăng quá đỗi vui mừng vì thể đưa Phùng Tư Tư trở về, quên ba Hạ bọn họ, khi cô nhắc nhở mới chợt nhớ , khan : “ đúng, bà xã nhắc nhở đúng, nếu em thì quên mất ……”
Trong lòng Phùng Tư Tư cảm thấy ngọt ngào vì gọi là “bà xã”, vốn định mắng nhưng mắng , chỉ trừng mắt , khóe miệng che giấu ý .
Mê Truyện Dịch
Ân Chính Lăng kìm nhào qua hôn lên khóe miệng cô .
Sau đó, trong khoảnh khắc Phùng Tư Tư sắp nổi giận, nhanh chóng lùi vài bước, lấy điện thoại từ trong túi , vẻ mặt vô tội : “Uh, sẽ gọi điện cho Tuyên, để và chị dâu đến Cục Dân chính gặp chúng .”
Anh mở điện thoại, tìm tên Hạ Minh Tuyên và gọi cho .
Còn Hạ Minh Tuyên giây phút , khi dỗ dành vợ một ngày, khó khăn lắm mới dỗ Lâm Tố Tâm, hai đang hôn ngọt ngào ghế sô pha.
Cậu ba Hạ đang đè thỏ con yêu dấu của xuống, nhân lúc tiểu nha đầu đang mê man rối bời, đang định ăn thêm chút đậu hũ mềm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-6711-be-con-em-nguong-mo-sao.html.]
Đột nhiên, điện thoại của đổ chuông.
Tất cả suy nghĩ của Hạ Minh Tuyên đều đổ dồn Lâm Tố Tâm, để ý đến điện thoại, nhưng mà gọi điện đến cố chấp, tiếng chuông vang lên ngừng.
Lâm Tố Tâm dùng lực đẩy , tránh khỏi nụ hôn của , nhỏ giọng : “Anh yêu, điện thoại của đổ chuông lâu , chắc là chuyện quan trọng đó? Mau .”
Hạ Minh Tuyên cau mày : “Không , chúng tiếp tục……”
Tuy nhiên, Lâm Tố Tâm chịu theo, lăn sang một bên để tránh .
Thấy miếng thịt thỏ sắp ăn đến miệng vỗ cánh bay như !
Không cần cũng Hạ Minh Tuyên bực bội như nào, một tay lấy điện thoại qua, tâm trạng điện thoại: “Chuyện gì? Mau !”
“Ơ!”
Ân Chính Lăng ở đầu bên điện thoại đợi lâu mới thấy máy, ngờ câu đầu tiên của Hạ Minh Tuyên nồng nặc mùi thuốc s.ú.n.g như .
Nếu như là bình thường, chắc chắn sẽ quấy rầy ba Hạ, để tránh trúng đạn vô cớ, nhưng bây giờ, đôi mắt sáng ngời của Phùng Tư Tư đang đầy mong đợi, thực sự nỡ cúp điện thoại, chỉ kiên trì : “Anh Tuyên, em và Tư Tư lành , bọn em định……”
Cậu sáu Ân cầm điện thoại, mặt tối sầm .