Trưởng phòng Lý vốn dĩ thấy Từ Tiêu Ý hỏi đến những vấn đề hai họ trao đổi qua, trong lòng vô cùng khẩn trương, còn sợ rằng nhất định sẽ lộ, thật ngờ tới, đầu óc của thằng nhóc Trình Dật Dân thật linh hoạt, dễ dàng dùng 1-2 câu trúng vấn đề.
Hiện tại, hình ảnh ghi , quả nhiên giống như Trình Dật Dân , ông đương nhiên nhân cơ hội thêm , lập tức định tội Lâm Tố Tâm.
Lâm Tố Tâm sốt ruột thật sự, nhịn nổi nữa kêu lên, “Không thể nào, gian lận. Cái video thể chứng minh vấn đề gì? Các thể hình ảnh cái tài liệu ở chỗ nào chứ? Không thì thể mang tài liệu? Hơn nữa, những chữ mặt tờ giấy gọi là tài liệu đều là chữ máy tính, chữ của !”
Mê Truyện Dịch
Trưởng phòng Lý : “Nếu cô ý định gian lận, chẳng lẽ cô sẽ đặt tài liệu ở vị trí camera thể ? Lại còn tự tài liệu? Đó là để điểm yếu cho bắt ?”
Lâm Tố Tâm những lời đổi trắng đen thì suýt nữa nhảy lên.
“Ông như thì cũng thể tố cáo Trình Dật Dân gian lận, bởi vì trong lúc thi vẫn luôn đổi bút, giống như là che giấu cái gì, hơn nữa, phía bàn của cũng một camera !”
Từ Tiêu Ý thì trong mắt nảy lên một tia sáng dễ phát hiện.
Phản ứng của cô bé thật nhanh, ăn miếng trả miếng, trả lời thì mang theo vẻ mỉa mai, lá gan cũng nhỏ. Ông đầu tiên thấy một cô bé dám lớn tiếng cãi cọ với ông .
mà, dù vẫn là một thiếu nữ vị thành niên, vẫn còn điểm non nớt.
Nếu chỉ dựa lời mà chiếm lấy thượng phong thì khả năng lấy công đạo cho . Có dũng khí cũng nghĩa là thể tự lấy vật.
Nhìn Lâm Tố Tâm cùng trưởng phòng Lý tranh luận như thì Từ Tiêu Ý ho lên một cái, chặn hai , “Không cần tranh luận, còn một điều hỏi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-692-co-nhoc-nay-co-chut-thu-vi.html.]
Ba lập tức ông .
Trưởng phòng Lý lên tiếng trách móc: “Giám đốc Từ, chuyện còn gì cần hỏi chứ? Chứng cứ ở mắt, Lâm Tố Tâm nếu gian lận thì nhà vệ sinh gì chứ? Lại còn dùng tay che đầu?”
Lâm Tố Tâm lập tức phản : “ thích gì thì cái nấy, liên quan gì tới ông. Có điều luật nào quy định trong lúc thi thể vệ sinh chứ? Còn thể che đầu?”
Giọng lạnh lùng của Từ Tiêu Ý vang lên: “Các thể yên lặng một chút ? Hay là ném các khỏi tòa nhà ?”
Trong phòng yên tĩnh trở .
Từ Tiêu Ý lạnh lùng : “Cậu Trình, nếu nhớ nhầm, khi Lâm tiểu thư khỏi phòng thi thì ném tài liệu trong thùng rác tầng 1. Chuyện như thế nào?”
Trình Dật Dân sững một chút : “Chuyện … là…”
Từ Tiêu Ý hỏi tiếp: “Là thùng rác nào? Cậu còn nhớ vị trí của thùng rác chứ?”
Trình Dật Dân như nghĩ tới điều gì, sắc mặt trắng bệch giống giấy run run : “Giám đốc Từ…”
Từ Tiêu Ý lạnh lùng : “ nghĩ các thể , trong hành lang mỗi tầng ở tòa nhà đều camera theo dõi chứ? Cô Lâm khi rời khỏi phòng thi, theo đường nào khỏi tòa nhà, ném cái gì khỏi túi ? Cậu rời khỏi phòng thi lúc nào? Có tiếp xúc với những ai khác ? Những chuyện đều thể tra .”
Ông ngừng một chút, lạnh lùng : “ đúng là cảm thấy tò mò, tới phòng , các còn dám dối mặt . Chẳng lẽ, các khác , ghét nhất, chính là lừa gạt ?”