Tầng 1 của tòa nhà giải trí Băng Toản vốn dĩ là chỗ đông qua nhất ở đây, phòng điều khiển trung tâm còn gần với đại sảnh của tòa nhà, xung quanh chỉ nhân viên của Băng Toản mà còn nhiều thí sinh kịp rời cuộc thi.
Lâm Tố Tâm mới còn lớn tiếng hô lên, khiến ít chú ý tới.
Lập tức nhận phận của Từ Tiêu Ý, đúng là giám đốc bộ phận sản xuất âm nhạc của Băng Toản, là sản xuất âm nhạc 1 của Hoa Hạ , ở trong tập đoàn giải trí tầm ảnh hưởng vô cùng lớn.
Mà phía ông , cô gái … thật, ai nhận .
mà, trong giới giải trí , dạng gì mà thấy qua, còn thấy nhiều xuể í chứ.
Nhìn tình hình , tùy tiện dùng ngón chân đoán là thể đoán , một tiểu mỹ nhân thanh tú kiều diễm đuổi theo giám đốc Từ, còn to là kéo quần cái gì đó, rõ ràng chính là quyến rũ giám đốc Từ mà toại nguyện a.
Từ Tiêu Ý ở trong giới giải trí Băng Toản luôn giữ hình tượng cao lãnh hơn , hơn nữa rõ ràng mắc thói sạch sẽ đến kinh , chịu nổi sự đụng chạm của khác, cho nên, từ tới nay luôn để ấn tượng là một cao với tới .
Hoàn khác với những quản lý cấp cao khác thể trái ôm ấp, ngủ với bất cứ nghệ sỹ trướng nào của công ty, Từ Tiêu Ý tuấn lạnh lùng, hề tin tức tiêu cực, khiến nhiều mượn danh nghệ sỹ của ông đành lắc đầu thở dài.
Thật khó thể bắt gặp cái tin tức kéo quần công chúng như , hưng phấn chứ.
Lập tức ít cố ý bước tới vài bước, cái vẻ “vô tình ngang” qua hai , thực tế là gần hơn một chút để xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-721-giam-doc-tu-con-thich-nhu-vay.html.]
Lời Lâm Tố Tâm miệng thì chút hối hận, cảm thấy lời của thể hiểu thành nghĩa khác. Xung quanh đưa quá nhiều ánh mắt chứa thâm ý khiến cô hận cái lỗ nào để chui.
Trời cao chứng, cô từ kiếp đến kiếp vẫn luôn giữ đúng tác phong của con gái truyền thống, cô thật sự ý quyến rũ Từ Tiêu Ý a.
mà, khác đương nhiên là nghĩ như , phía lưng cô loáng thoáng vang lên những tiếng nghị luận.
“Oa, một cô gái nhỏ như , chắc mới chỉ 14-15 tuổi chứ mấy? Đã dùng quy tắc ngầm? Trưởng thành thật sớm a! Cũng ngờ , giám đốc Từ của chúng còn thích như …” Một cô gái trang điểm cẩn thận gần đó nhỏ giọng với bên cạnh.
Người bạn của cô vội vàng kéo tay cô . “Đừng nữa, cẩn thận giám đốc Từ , sống nữa ? Mau thôi.”
Sắc mặt Từ Tiêu Ý càng lúc càng khó coi. Ông đưa mắt về phía cô gái chuyện , ánh mắt sắc lạnh khiến cả bốn phía lập tức im lặng như tờ.
Lâm Tố Tâm cũng cảm thấy hổ, nhưng mà, cô nghĩ, ít nhất cô đạt mục đích. Từ Tiêu Ý thể dừng cô chuyện, đối với cô chuyện mới là quan trọng nhất. Tiết tháo gì đó, cũng rảnh mà lo.
Mê Truyện Dịch
Nghĩ tới đây, cô dần dần bình tĩnh , vội vàng bước tới : “Giám đốc Từ, thật sự cố ý, ai bảo ngài chịu , nếu cũng sẽ những lời lung tung rối loạn đó…”
Thấy sắc mặt Từ Tiêu Ý thêm thâm trầm, Lâm Tố Tâm vội tiếp: “Chuyện , những lời nãy , mong ngài suy xét một chút. Nếu như , mong ngài đoạn nhạc sản xuất, nhất định ngài sẽ hài lòng! Hơn nữa, ngài cứ tùy tiện đưa yêu cầu, khẳng định đều thể ! Nếu ngài cảm thấy đoạn nhạc , lúc đó loại cũng muộn. Ít nhất, cũng cho một cơ hội, ?”
Nói xong, cô đưa tay trong túi, lấy cái đĩa CD ghi đoạn nhạc cô đưa cho Từ Tiêu Ý.