Hạ Minh Tuyên lạnh một tiếng.
Nếu như ông cụ Nhậm đến đây, tự xưng là trưởng bối, thì còn thể nể mặt Lâm Tố Tâm, đương nhiên cũng sẽ khiêm tốn hơn một chút.
mà, rõ ràng là trông Nhậm Gia Hoành cũng lớn hơn mấy tuổi, mấy năm hai còn nhiều cọ xát với thương trường, bên giờ, tên nương theo phận của Lâm Tố Tâm, mặt mà tỏ vẻ trưởng bối? Không thấy buồn ?
Hiển nhiên là Nhậm Gia Hoành đang nghĩ gì, nhất thời chút vui.
ông cũng nghĩ một chút, Hạ Minh Tuyên nghĩ thế nào, căn bản là quan trọng, quan trọng nhất là, thu phục Lâm Tố Tâm.
Nghĩ như , ông cũng mấy quan tâm đến Hạ tam thiếu nữa, nhanh chuyển đổi mục tiêu, : “Tố Tâm, hôm nay chú tới, là chuyện riêng với con, chúng thể cùng tìm một nơi an để chuyện ?”
Nhậm Gia Hoành còn cố ý nhấn mạnh hai chữ “Nói riêng”, mang theo chút chờ mong mà Lâm Tố Tâm.
Mê Truyện Dịch
Lâm Tố Tâm sửng sốt một chút, cô còn kịp trả lời, Hạ Minh Tuyên nổi giận, vui mà : “Chú việc gì cần tìm Tố Tâm? Vậy thì cứ ở đây , gian phòng khách của là tuyệt đối an , gì cũng sẽ truyền ngoài.”
Nhậm Gia Hoành khẽ mà : “Hạ tam thiếu, chú ý lời ? là cùng cháu gái chuyện riêng, chúng ……….Có mấy lời, tiện để cho . Dù thì, họ Hạ, họ Nhậm, phiền tránh chỗ khác một chút.”
Hạ Minh Tuyên lạnh lùng mà : “ kết hôn với Tố Tâm, chính là con rể của Nhậm gia, hơn nữa, bà xã của từ đến nay đều giấu giếm bất cứ chuyện gì, quyền hết chuyện của cô .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7342-cau-ta-da-cho-con-uong-thuoc-me-gi-vay.html.]
Đương nhiên là Lâm Tố Tâm cũng tò mò, mục đích mà Nhậm Gia Hoành đến đây.
Nói thật thì, Nhậm Gia Hoành hôm nay cho cô vô cùng bất ngờ, cô nghĩ tới chú của cô trẻ tuổi đến như , hơn nữa cả còn mang theo khí chất bề trời sinh, cũng lâu cô thấy , một đàn ông khí chất thua kém gì Hạ tam thiếu.
Hơn nữa, hôm nay lúc Nhậm Gia Hoành bước , liền tỏ thái độ vô cùng mật với cô, giống với những gì cô dự đoán, cũng nên tính toán thế nào, theo dáng vẻ , hình như là ông cũng hợp tác với cô phương diện nào đó thì ?
mà, cho dù là chuyện gì, cô cũng cảm thấy cần giấu giếm Hạ tam thiếu.
Lâm Tố Tâm : “Không sai, Nhậm tam gia, con kết hôn với Minh Tuyên , từ đến nay chúng con hề bí mật, chuyện gì, chú cứ việc thẳng. Cho dù chú chuyện riêng với con, thì con cũng sẽ cho , kết quả cũng như mà thôi.”
Nhậm Gia Hoành liền dùng ánh mắt chỉ rèn sắt thành thép mà cô, : “Con đó, Hạ Minh Tuyên cho con uống thuốc mê gì , mà con tin tưởng như ? Cái gì con cũng , đến cả chuyện gia sản hơn trăm tỷ cũng để ? Con gái Nhậm gia của chúng , từ khi nào liền trở nên vô dụng như ?”
Hạ Minh Tuyên đen mặt, khoảnh khắc nào như lúc , cảm thấy mặt chướng mắt đến như .
Ông đây là là đang châm chọc , cảm thấy đang lừa gạt tình cảm cùng gia sản của Lâm Tố Tâm?
Lại còn khai mặt hai mà châm ngòi ly gián!
Hạ tam thiếu cảm thấy, ông chú thì nhịn , nhưng bà dì thì nhịn nữa, nếu như còn để cho Nhậm Gia Hoành bước qua cửa nhà, thì mang họ Hạ nữa!
mà, chờ đến khi nổi bão ngay tại chỗ, Lâm Tố Tâm dậy khỏi sofa, lạnh giọng mà : “Nhậm tam gia, con cứ nghĩ hôm nay chú đến, là vì giao lưu với con, lúc mới coi chú như là trưởng bối mà tiếp đãi. Không ngờ tới, chú thể như ! Chú vũ nhục con thì , nhưng chú vũ nhục ông xã con! Thật ngại quá, con nghĩ chúng còn gì để nữa!”