Lâm Tố Tâm , mà Hạ Minh Tuyên cũng cam lòng chịu yếu thế mà trừng mắt ngược .
Một lúc lâu , Lâm Tố Tâm mới lên tiếng, nhưng mà, cô lo lắng như Hạ Minh Tuyên, một hai nhất định trở về Nhậm gia, mà : “Em cũng dự định ở luôn tại Nhậm gia mà! Cho dù là thế nào, em cũng lấy chồng , thể cứ tiếp tục ở lì mãi ở nhà đẻ chứ?”
Lúc Hạ Minh Tuyên mới âm thầm thở phào một .
Mê Truyện Dịch
Vừa tuy rằng ngoài mặt thái độ của kiên quyết, nhưng trong lòng cũng tự tin bao nhiêu.
Bởi vì, nếu như Lâm Tố Tâm thật sự hạ quyết tâm yêu cầu mè nheo với , thì thật sự chút tin tưởng nào với ý chí của .
Trước khi hai xung đột với , cũng đều là nhường bộ, lúc đây…….
mà, cũng may, Lâm Tố Tâm kiên trì.
Hạ MInh Tuyên cúi đầu xuống hôn cô, : “Vậy mới là con thỏ ngoan của !”
Lâm Tố Tâm lập tức đỏ mặt lên, đẩy một chút, : “Anh gì ? Chú ba……..Chú ba vẫn còn ở đây mà?” Làm trưởng bối thấy hai họ mật như , ngại lắm đó!
Bây giờ Hạ Minh Tuyên mới như nhớ tới Nhậm Gia Hành, lười nhác mà ông một cái, cũng gì.
Biểu cảm gương mặt Nhậm Gia Hành chút vui vẻ, ông phát hiện, đứa cháu gái của ngoài mặt mềm yếu, giống như là Hạ tam thiếu ăn chắc , thật , cô căn bản chính là giả heo ăn thịt hổ, cách để trị chồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7481-im-lang-khong-duoc-noi-chuyen.html.]
Một đàn ông khôn khéo mạnh mẽ như Hạ Minh Tuyên, quả thật như cô đùa giỡn trong lòng bàn tay, ngoài miệng thì lời tàn nhẫn, thể chịu một ánh mắt
của Lâm Tố Tâm.
Cái gọi là hùng khó qua ải mỹ nhân, ông coi như là thêm một kiến thức.
Cô cháu gái của ông, hẳn là kế thừa thiên phú của chị dâu về phương diện , ăn tươi nuốt sống ông xã như , thế nào mới như thế?
Nhậm Gia Hành nhân cơ hội liền chen : “Tố Tâm, rốt cuộc là con như thế nào? Nếu cảm thấy ông cụ đáng thương, thì con ở bên cạnh ông nhiều hơn……..Thật , theo như sự chẩn đoán của bác sĩ, thời gian còn của ông đến hai tháng…….”
Lâm Tố Tâm lắp bắp kinh hãi: “Cái gì?”
Nhậm Gia Hành thở dài, : “Đây cũng là lý do vì chú cứ gấp gáp đưa con về như . Mặc kệ là như thế nào, dù thì ông cụ cũng là ông nội ruột của con, thể là ông sai nhiều chuyện, nhưng ông là thật sự thích con, ông vui vẻ, khi thể một cô cháu gái cho con. Chú chú thể cưỡng cầu con buông bỏ những cố kỵ trong lòng, nhưng mà, con cứ coi như là mỗi ngày một việc , thương hại cho một ông cụ sắp c.h.ế.t !”
Lâm Tố Tâm thấy ông như , vẻ như cũng chút động lòng, sắc mặt cũng dần trở nên mơ hồ.
Một lát , cô mới thấp giọng : “Chú ba, chú yên tâm, lúc nào rảnh, con sẽ thăm ông nội. mà, con sẽ ở Nhậm gia, chỉ đơn thuần là vì Minh Tuyên đồng ý, mà chính con cũng cảm thấy sợ hãi với chuyện ngày hôm nay, con……Con chỉ thấy đáng mà thôi!”
Đàm Chiêu Linh cũng bất cứ chuyện gì sai tái cả, tình cảm của bà và Nhậm Gia Kỳ, cũng là tình cảm chân thành nhất, hề giả dối ngụy tạo, nhưng mà, ông cụ Nhậm thành kiến với cô, hại bà một mang theo con gái, trốn đông trốn tây, cuối cùng còn mắc bệnh trầm cảm, buồn bực mà chết.
Nhậm Gia Hành những lời , cũng quyết định của Lâm Tố Tâm, chỉ dựa đôi ba câu của ông là thể đổi .