Ông đành : “Được , một khi như , mấy lời của con cũng đủ , chú hy vọng co thể cố gắng dành thời thời gian, ở bên cạnh ông cụ. Chuyện ngày hôm nay bảo đảm sẽ phát sinh nữa, cữ để Hạ tam thiếu cùng con gặp ông cụ, cũng tránh cho yên tâm!”
Hạ Minh Tuyên lạnh lùng mà : “Nên như từ lâu .”
Lâm Tố Tâm bỗng nhiên ý thức , Nhậm gIa Hành những lời , là thừa nhận Hạ Minh Tuyên là con rể của Nhậm gia, cho nên mới , để cho cùng cô.
Cô vui vẻ, khóe miệng cong lên tạo thành nụ , : “Được , chú ba, quyết định như !”
Nhậm Gia Hành gật đầu, dậy.
Nếu như chuyện giải thích rõ ràng, ông cũng đạt một phần mục đích của , thì cũng cần tiếp tục ở đây nữa.
Ngay đó Nhậm Gia Hành liền chào tạm biệt rời .
Cuối cùng đôi vợ chồng nhỏ cũng thời gian ở bên
Lâm Tố Tâm chớp chớp đôi mắt to ngập nước, về phía Hạ Minh Tuyên, đang diễn tả sự cảm kích cùng tình yêu trong lòng đối với .
Hạ Minh Tuyên kiêu ngạo mà nghiêng đầu qua một bên, : “Không chuyện!”
Lâm Tố Tâm nhào quá ôm lấy , nũng mà : “Làm gì ? Ông xã chuyện!”
Hạ Minh Tuyên liền bày vẻ mặt ghét bỏ, cô, : “Giọng tổn thương , mà còn nhiều như , khó đó ? Không ô nhiễm lỗ tai của nữa!”
“A?” Lâm Tố Tâm một chữ, cho chính thấy hoảng sợ.
Lúc cô mới phát hiện, giọng của chính mà khàn, giống với chất giọng trong trẻo thường ngày, thật sự giống như vịt đực , mà lúc nãy cô quá kích động, phát hiện !
Thật khó cho hai đàn ông lúc nãy cô nhiều như ………
Khóe miệng Lâm Tố Tâm khẽ giật, ngượng ngùng mà ngậm miệng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7482-im-lang-khong-duoc-noi-chuyen.html.]
Trên mặt Hạ Minh Tuyên tràn ngập vẻ ghét bỏ, nhưng động tác tay cực kỳ dịu dàng, bóc một viên kẹo ngậm thông họng cho cô, đến bên miệng, thấy cô ăn mà mím môi , : “Có mệt lắm ? Có ngủ một lát ?”
Lâm Tố Tâm đầu , mở miệng, dự định chuyện.
Hạ Minh Tuyên lập tức đưa một ngón tay lên, giữ môi cô .
Lâm Tố Tâm đành kéo tay áo , đó cái m.ô.n.g dịch một chút, dành nửa phần giường, đó dùng ánh mắt chờ mong mà .
Hạ Minh Tuyên cong khóe miệng lên, hỏi: “Em là ngủ cùng với em?”
Mê Truyện Dịch
Thỏ con gật đầu.
Hạ tam thiếu liền nhanh nhẹn mà bò lên giường bệnh, một tay kéo bà xã trong lòng, còn chút khách sáo nào mà hôn lên đôi môi đỏ mọng một cái, một nụ hôn mang theo vị ngọt của viên kẹo ngậm thông họng.
Hạ Minh Tuyên ôm lấy thể mềm mại của bà xã, trong lòng cảm thấy chút tiếc nuối.
Hôm nay Lâm Tố Tâm thương, liền cách nào để động tay động chân với cô, thật sự là quá đáng tiếc , hiếm skhi Lâm Tố Tâm chủ động mời lên giường, kết quả chỉ là thuần túy đắp chăn bông tám chuyện……..
Không đúng, hiện tại con thỏ thể chuyện, chỉ là tám chuyện cũng , chỉ thể là đắp chăn bông mà ngủ……..
Nghĩ đến đây, oán niệm của Hạ Minh Tuyên đối với ông cụ Nhậm, tăng thêm vài phần.
………
Vết thương của Lâm Tố Tâm nghiêm trọng lắm, thật cũng cần viện, hơn nữa điều kiện chữa trị trong các bệnh viện công lập cũng bình thường, Hạ tam thiếu cũng mấy hài lòng.
Cho nên, sáng hôm , liền mang theo Lâm Tố Tâm trở về thành phố Thiên Hải.
Nghe Lâm Tố Tâm thương, Phùng Tư Tư còn cố ý vác theo cái bụng to đến thăm cô.
Bụng của cô hiện tại cũng tám tháng , cách ngày bảo bối đời cũng xa nữa, cái bụng trông cũng khá đáng sợ, thật sự giống như một quả cầu lớn.