Lâm Tố Tâm cuống quýt đầu thì thấy một đàn ông trẻ tuổi, cao lớn tuấn mỹ, tây trang phẳng phiu, xung quanh cùng, đang nhanh chân bước tới cửa thang máy. Cái đỉnh mày rậm, cái mũi thẳng, cái cằm kiên nghị… đều vô cùng quen mắt.
Người , tuyệt đối chính xác là Hạ Minh Tuyên.
Lâm Tố Tâm cảm thấy bản hình như hoa mắt, ngẩn .
Mê Truyện Dịch
Hạ tam thiếu mặc một bộ tây trang chế tác thủ công màu nâu, vẻ mặt nghiêm túc, khóe miệng mím , vài sợi tóc ngày thường ở biệt thự thường lòa xòa trán nay dùng keo cố định phía đầu. Cái dáng vẻ khiến nghiêm túc trưởng thành so với ngày thường thêm vài phần.
Thường ngày quen mắt với cái dáng vẻ đùa giỡn trêu ghẹo, kiêu ngạo phúc hắc của Hạ Minh Tuyên, giờ cái dáng vẻ nghiêm túc của , Lâm Tố Tâm căn bản dám nhận, cái mặt cô là Hạ tam thiếu…
Thoạt nhiên, hiện giờ, so với ngày thường, mạnh hơn gấp trăm , đúng là công tử thế gia, cao cao tại thượng, giống như cùng thế giới với những xung quanh.
Thật hư ảo…
lúc Lâm Tố Tâm đang phát ngốc vì cái dáng vẻ của , Hạ Minh Tuyên dường như cảm nhận ánh mắt quá chăm chú của cô thì đầu , ánh mắt thẳng về phía cô.
Ánh mắt sắc bén mà lạnh lẽo của Hạ Minh Tuyên b.ắ.n tới khiến Lâm Tố Tâm hoảng sợ. Theo bản năng cô giật lùi phía một bước, trốn sang bên cạnh, dùng phía để che chắn cho .
“Tam thiếu gia, ngài đang cái gì? Đại hội cổ đông sắp bắt đầu …” Một giọng nữ nũng nịu truyền tới.
Lâm Tố Tâm cẩn thận thò đầu , phát hiện Hạ Minh Tuyên còn về phía .
Phía Hạ tam thiếu, một cô gái mặc một bộ trang phục đắt tiền đang ân cần ấn nút thang máy dành riêng cho giám đốc. Cô gái chỉ cúi , cảnh xuân n.g.ự.c lập tức hở bên ngoài.
Hạ Minh Tuyên liếc mắt cô gái một cái, vẻ mặt lạnh lùng trong thang máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-752-diem-phuc-cua-ha-tam-thieu-khong-it.html.]
Đậu má…
Ánh mắt của Hạ Minh Tuyên cái gì?
Khuôn mặt Lâm Tố Tâm tự giác mà nhăn như bánh bao. Chả trách, xuất ngoại đưa trợ lý Giang théo, hóa bên mỹ nhân, diễm phúc nhỏ a. Ngày hôm qua, trợ lý Giang còn ốm! Ốm gì chứ? Hay là vui chơi lâu ngày sinh bệnh phong lưu?!
Lâm Tố Tâm bĩu môi, nghĩ thầm trong lòng. Hôm qua cô còn vắt hết đầu óc nghĩ một cái tin nhắn an ủi . Thật là lãng phí tình cảm cùng tế bào não.
“Ấy, cô gái, rốt cuộc cô ?”
Lâm Tố Tâm phía đẩy nhẹ một cái, đầu thì phát hiện thang máy sửa xong. Cửa thang máy mở, hàng đang chờ lập tức bên trong.
“A, a… thực xin , thực xin !” Cô vội vàng nhanh về phía thang máy.
Thật ngờ, trong thang máy thì bên cạnh đụng một cái, tay Lâm Tố Tâm rung lên, cái túi xách đập bên cạnh tường, chiếc đĩa CD từ trong túi văng ngoài.
Lâm Tố Tâm lúc mới phát hiện , , nhận điện thoại của Phùng Tư Tư xong, chỉ vội chạy tới nên cô quên kéo khóa túi , mà chiếc đĩa CD chứa đoạn nhạc cô sản xuất cô lôi đưa cho Từ Tiêu Ý cho nên đặt ở ngay phía . Thật ngờ, đông chen , khiến đồ trong túi văng ngoài như .
Lâm Tố Tâm nhặt đĩa CD về, nhưng mà bên ngoài thang máy nhiều , trực tiếp chặn cô ở trong thang máy.
“Không… thật ngại quá… thể nhường đường một chút….”
“Chen cái gì mà chen? Mọi đều đang cố bên trong, cô còn định ? Định quấy rối ?”
Thân thể Lâm Tố Tâm mỏng manh, căn bản thể chen cửa, cửa thang máy đóng .