Lâm Tố Tâm để tâm : “Ai ? Dù thì cho dù khi đó hối hận, tớ cũng thể ở bên !”
Trên thế giới sẽ đàn ông thứ hai thể rung động trái tim cô như ba Hạ.
Phùng Tư Tư buôn chuyện xong, hai chuyện về em bé một lúc, chiều tối sáu Ân đến đón cô .
Sau nửa năm mài giũa, Ân Chính Lăng lột xác, giống như một con khác, vẻ chín chắn và trầm .
Lâm Tố Tâm giữ hai vợ chồng họ ăn cơm, bữa ăn, sáu Ân liền đưa vợ về nhà.
Lâm Tố Tâm hôm nay nhiều tin tức, thấy Phùng Tư Tư sống hạnh phúc như , tâm trạng , nhảy về phòng ngủ.
Tuy nhiên, ngờ bước , cô liền đàn ông phía đẩy ngã.
Lâm Tố Tâm hét lên: “Này, ……”
Chưa kịp dứt lời, cô liền Hạ Minh Tuyên lật , véo cằm cô hôn.
Lâm Tố Tâm trừng một cái, còn dùng sức đập vai đàn ông, nhưng căn bản thể thoát . Tuy nhiên, kỹ năng hôn của ba Hạ , nhanh, thỏ con trong lòng phản kháng nữa.
Sau khi Lâm Tố Tâm thả , mở to đôi mắt ngân ngấn nước, cố gắng Hạ Minh Tuyên với ánh mắt đầy sát khí.
Tuy nhiên, trong mắt ba Hạ, chú thỏ của là đang nũng với .
Mê Truyện Dịch
Anh cong khóe miệng ưu nhã, : “Bé con, em gì? Hửm? Không lớn tiếng lắm ?”
Lâm Tố Tâm trợn mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7522-cung-chi-la-mot-ten-can-ba.html.]
Trong lòng cô rõ, Hạ Minh Tuyên chắc chắn là vì cô mở miệng chuyện nên mới đẩy ngã cô hôn, đàn ông thật quá nhàm chán, cổ họng của cô rõ ràng khỏi bảy tám phần mà!
mà, bây giờ trăng thanh gió mát, cô nam quả nữ, phía còn một cái giường lớn, Lâm Tố Tâm cảm thấy nên cãi với chồng lúc , nếu cái lưng của cô đêm nay sẽ giày vò.
Lâm Tố Tâm nghĩ nhượng bộ.
Tuy nhiên, ba Hạ vẫn bỏ qua : “Bé con, em sai ?”
Lâm Tố Tâm lắc đầu.
Cậu ba Hạ dẫn dắt từng bước: “Nghĩ kĩ xem?”
Lâm Tố Tâm vẫn lắc đầu, còn nghiêng đầu với vẻ mặt vô tội, khó diễn tả là đáng yêu như nào.
Hạ Minh Tuyên nhéo mặt cô và : “Đừng giả vờ vô tội nữa. Không bảo hôm nay em chuyện, trực tiếp dùng giấy bút để trao đổi với Phùng Tư Tư ? Kết quả thì ? Em coi lời của chồng em như gió thoảng qua tai ?”
Ánh mắt của Lâm Tố Tâm càng vô tội hơn, còn đưa tay dấu hai .
Hạ Minh Tuyên : “Ừm, em là, em chuyện, thực sự là chữ để trao đổi với Phùng Tư Tư ?”
Lâm Tố Tâm ngọt ngào và gật đầu lia lịa.
Hạ Minh Tuyên xa : “Bé con, em học cái , khoác lác mà chuẩn ? Vừa xem xấp giấy trắng trong phòng khách , đến bây giờ vẫn trắng tinh, bên một chữ cũng . Lúc em lừa cũng động não chút nào ?”
Biểu cảm của Lâm Tố Tâm cứng đờ, cô và Phùng Tư Tư chuyện quá vui, căn bản nhớ tới lời dặn dò của ba Hạ, về phần những điều kiện ngang ngược khoa học của , càng Lâm Tố Tâm gạt khỏi đầu.
Hạ Minh Tuyên biểu cảm của cô liền là chuyện gì, trong lòng thầm đắc ý, nghĩ rằng cuối cùng cũng nắm thóp của chú thỏ con nhà nuôi , thể chế biến thành thỏ trắng nướng, gặm nhắm cả đêm.