Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Trêu Chọc Tổng Tài: Chỉ Yêu Cô Vợ Thiên Hậu! - Chương 761:2 Ngoại truyện - Sự ra đời của bánh bao nhỏ (2)

Cập nhật lúc: 2025-07-01 08:57:30
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lúc đang nghĩ như , đột nhiên phát hiện vẻ mặt của Lâm Tố Tâm chút .

Anh còn kịp phản ứng, Lâm Tố Tâm che miệng, sắc mặt trắng bệch khom xuống.

Hạ Minh Tuyên lập tức dậy khỏi chỗ , đúng lúc , “ọe” một tiếng, Lâm Tố Tâm đột nhiên nôn .

Cũng may là từ lúc cô ăn tối đến giờ lâu , trong bụng căn bản gì nên cũng nôn bao nhiêu, nhưng vẫn sặc và ho liên tục, còn ngừng buồn nôn.

Cảnh tượng khiến ba Hạ hoảng sợ, căng thẳng ôm lấy Lâm Tố Tâm, đỡ cô về chỗ , nhỏ giọng hỏi: “Bé con, em ? Không thoải mái ở ? Là ăn đau bụng là cảm sốt ?”

Lâm Tố Tâm nôn hết những thứ trong bụng , nhưng vẫn cảm thấy buồn nôn, sắc mặt tái nhợt, căn bản nên lời. Hạ Minh Tuyên ngừng chuyện bên tai cô, thực sự là quá phiền.

Cô đẩy ba Hạ , Hạ Minh Tuyên mới đột nhiên phản ứng , dậy : “Anh lấy nước cho em, bé con, em…… em ngoan ngoãn đây đừng nhúc nhích…… xuống máy bay sẽ đưa em gặp bác sĩ.”

Lâm Tố Tâm uống một cốc nước mật ong mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Hạ Minh Tuyên luôn ôm lấy cô, trong mắt ngập tràn lo lắng.

Lâm Tố Tâm tiến tới cọ : “Không , em chỉ tự nhiên cảm thấy buồn nôn, chỗ nào khác thấy khó chịu, lẽ là hai hôm nay lạnh, cần căng…… ưm!!”

lúc , máy bay đột ngột rung nhẹ, bắt đầu hạ xuống, đồng thời vang lên tiếng nhắc nhở của phi hành đoàn: “Gia chủ, phu nhân, chúng đến thành phố Tô Hải, bắt đầu hạ cánh, xin mời hai vị trở về chỗ và thắt dây an .”

Khuôn mặt của Lâm Tố Tâm trở nên khó coi, nhịn bịt miệng, bắt đầu nôn mửa.

Lần , thực sự ba Hạ hoảng sợ, bình thường Lâm Tố Tâm đau đầu ho khan, đều căng thẳng nửa ngày , bây giờ, chú thỏ của nôn hai liên tiếp trong mười phút, bình thường cô say máy bay, ……

Cậu ba Hạ đột nhiên nghĩ tới một khả năng, ánh mắt chăm chú, đáy mắt lóe lên một tia kinh ngạc và vui mừng.

Chẳng lẽ…… chú thỏ của là……

Ánh mắt của quét qua bụng của Lâm Tố Tâm.

Ngay khi máy bay hạ cánh, cũng quan tâm đến bất cứ điều gì khác, trực tiếp đưa Lâm Tố Tâm đến bệnh viện.

Đối diện với giám đốc bệnh viện đang vội vàng đến nghênh đón, Lâm Tố Tâm bất lực : “Không , chỉ là chút bệnh vặt, chắc là cảm, chút buồn ngủ, chóng mặt, say máy bay nên nôn……”

Giám đốc xong, : “Phu nhân, theo thấy, so với việc cảm thì khả năng mang thai lớn hơn.”

“Gì cơ?” Lâm Tố Tâm mở to hai mắt.

Một giờ , Lâm Tố Tâm cầm tờ xét nghiệm HCG ở cửa khoa sản, chút ngơ ngác.

Cô cô cô…… cô mang thai ?

Cô sắp !

Thật là…… thật là chút thể tưởng tượng !

So với phản ứng ngây ngốc của cô, Hạ Minh Tuyên vui mừng khôn xiết, ôm chặt lấy cô và ngừng : “Bé con, chúng sắp con , em vui ? Hửm? Anh đợi ngày mấy năm , thực sự là quá!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7612-ngoai-truyen-su-ra-doi-cua-banh-bao-nho-2.html.]

Lâm Tố Tâm sững sờ một lúc, mới định thần , cũng khỏi mỉm .

Cô thực sự cảm thấy cuộc sống bây giờ giống như một giấc mơ!

Chương 761.3: Ngoại truyện - Sự đời của bánh bao nhỏ (2)

Trước đây, cô từng nghĩ là một cô bé đáng thương ai thích, ai quan tâm, cái gì cũng chỉ thể dựa bản , bây giờ, cô chỉ một chồng khuyết điểm như Hạ Minh Tuyên, một bạn như Phùng Tư Tư, còn nhận ông nội và chú ba!

Giờ đây, cô còn một sinh mệnh nhỏ bé quan hệ huyết thống thực sự với …… mà trong cơ thể của sinh mệnh nhỏ bé cũng dòng m.á.u của đàn ông mà cô yêu nhất……

Lâm Tố Tâm ngẩng đầu Hạ Minh Tuyên, khí chất điềm tĩnh và vững vàng bình thường của đàn ông , lúc biến mất, nụ mặt trông chút ngốc nghếch, lực ôm cô cũng chút mất kiểm soát, còn ngừng lặp : “Bé con, yêu em nhiều lắm! Anh vui!”

Lâm Tố Tâm chút kiêu ngạo hất cằm, cảm thấy đàn ông thực sự quá ngốc, những cha ngốc nghếch thế gian đều giống , ngay cả ba Hạ ngoại lệ!

Nghĩ , cô đưa tay ôm lấy cổ Hạ Minh Tuyên, ngọt ngào bên tai : “Ông xã……”

Nghe thấy giọng nũng của cô, Hạ Minh Tuyên lập tức hồn, lập tức hỏi: “Bé con, ? Em cảm thấy khỏe chỗ nào ? Hay là cần cái gì? Cứ với !”

Lâm Tố Tâm chớp mắt : “Người buồn ngủ , mệt , khó chịu .”

“Vậy thế nào? Khó chịu ? Có cần kiểm tra ?” Cậu ba Hạ căng thẳng .

Mê Truyện Dịch

Sao hôm nay đàn ông ngốc như ?!

Lâm Tố Tâm bất mãn giậm chân : “Em kiểm tra, khí trong bệnh viện quá tệ, em về nhà nghỉ ngơi!”

Hạ Minh Tuyên thấy cô bĩu môi, vội vàng tiến đến hôn cô, ôm lấy cô và : “Được , em như nào thì như thế, đều em hết, đừng bĩu môi nữa, bà bầu nên giữ tâm trạng vui vẻ thì em bé mới khỏe mạnh! Anh lập tức đưa em về nhà!”

Theo ý của ba Hạ, nhất là Lâm Tố Tâm hết một lượt tất cả các kiểm tra thể để đảm bảo tế bào từ đầu đến chân đều khỏe mạnh nhất thể mới xuất viện.

Tuy nhiên, cũng chú thỏ của thích bệnh viện, hơn nữa tâm trạng của bà bầu vốn định, nếu thực sự như thì cô sẽ phát điên, vì vẫn quyết định theo cô, đưa cô về nhà .

Còn về việc kiểm tra……

Cậu ba Hạ lên kế hoạch trong lòng, định chuyển cả bệnh viện đến cạnh Giải trí Quang Hi, để các bác sĩ và y tá túc trực 24/24, chỉ cần Lâm Tố Tâm chút khỏe là thể gọi đến bất cứ lúc nào.

Hạ Minh Tuyên ôm Lâm Tố Tâm trở xe.

Lâm Tố Tâm dựa trong lòng , nghiêm túc dặn dò tài xế rằng nếu lái xe chở phu nhân thì giảm tốc độ, lấy định trọng, nếu phu nhân và em bé trong bụng cô hoảng sợ thì cứ liệu mà tính.

Chờ Hạ Minh Tuyên dặn dò xong, Lâm Tố Tâm mới đầu, ghé tai : “Ông xã, lúc em kiểm tra, bác sĩ dặn em.”

Cậu ba Hạ lập tức bày dáng vẻ khiêm tốn : “Bác sĩ gì? Phải chú ý cái gì?”

Lâm Tố Tâm gian xảo cong khóe miệng : “Bác sĩ , ba tháng đầu thai kỳ, thai nhi trong bụng còn định, nên nhất định tránh mật, nếu sẽ nguy hiểm! Cho nên……”

“Ơ……”

Hạ Minh Tuyên ngờ cô sẽ điều , cảm thấy sững sờ.

nhanh chóng nhớ , sáng hôm qua còn quấn lấy Lâm Tố Tâm mật lâu, còn nhất quyết thử tư thế mới với cô. Lúc đó thai, bây giờ nghĩ , thực sự sợ.

Loading...