Nói như , lẽ nào là cảm thấy, khi cô mang thai mất dáng, còn vòng eo con kiến 58 cm như nữa, nên mất hứng thú t.ì.n.h d.ụ.c với cô?
Sao thể như ?
Bà bầu suy nghĩ lung tung cái bụng nhô rõ của , nhéo chút thịt quanh eo , trông chút phiền muộn.
Nói , thực sự cô cũng béo lắm mà? Do ốm nghén nên cân nặng trong đầu thai kỳ những tăng mà còn giảm , đến gần đây mới tăng trở một chút, nhưng cũng chắc chắn là mất dáng.
Nếu bụng của cô mà chỉ từ phía , căn bản cô là bà bầu 5 tháng, vẫn duyên dáng như khi mang thai.
mà…… tại Hạ Minh Tuyên còn hứng thú nữa? Hừ, còn yêu cô nhiều lắm, đều là lừa đảo! Vừa thấy cô mập hơn chút liền chạm cô nữa!
Sau khi mang thai, tâm trạng của Lâm Tố Tâm tương đối định, còn thích để tâm chuyện vụn vặt, tâm trạng đổi nhanh, chốc chốc vui.
Vì , mười phút khi ba Hạ trở phòng, cố gắng dỗ dành cô, cô phớt lờ .
Hạ Minh Tuyên thỏ con đang tức xì khói, trong lòng thầm khổ. Có trời mới phụ nữ nhỏ bé ảnh hưởng lớn như nào đối với , dùng bao nhiêu ý chí mới thể miễn cưỡng bỏ từ cô! Nếu thương cô mang thai vất vả, suy nghĩ cho sức khỏe của cô, căn bản thể rời cô nửa bước lúc .
Cho dù s.ú.n.g dí đầu, cũng xong !
Vừa dùng hết sức tự chủ mới thể miễn cường duy trì dáng bình thường, sở dĩ qua cô nhanh như là để nhanh chóng phòng tắm tự giải quyết, nếu thật sự thể quan tâm mà đẩy ngã chú thỏ.
Hạ Minh Tuyên thở dài trong lòng, nhéo mặt Lâm Tố Tâm, dỗ dành cô: “Bé con, đừng giận nữa, là của . Có em đói ? Anh kêu nhà bếp chuẩn súp bồ câu, em ăn một chút ?
Lâm Tố Tâm xụ mặt, ăn súp xong, nhưng cũng để ý tới .
Cho đến tối lúc ngủ, Lâm Tố Tâm vẫn hờn dỗi, cô quyến rũ chồng của , đây quả là sét đánh ngang tai! Người đàn ông thối dám từ chối cô, lẽ nào là vì khác ở bên ngoài ? Không đều rằng đàn ông dễ ngoại tình khi vợ mang thai ?
Cậu ba Hạ ngờ, chú thỏ của nghĩ lung tung như , dù thì khi cô mang thai, ngày nào cô cũng cáu kỉnh, cũng quen , dù chỉ cần nhẹ nhàng dỗ dành cô, một lúc tự cô cũng sẽ cảm thấy chút quá đáng, sẽ tiến tới một cách ngọt ngào để tỏ vẻ dễ thương.
Tuy nhiên, Lâm Tố Tâm giận lâu, đến tối vẫn nguôi ngoai, sáng hôm vẫn xụ mặt như cũ.
Hạ Minh Tuyên bó tay, đành gọi Phùng Tư Tư đến để cô chuyện với Lâm Tố Tâm.
Lâm Tố Tâm đang buồn vì ai để dốc bầu tâm sự, lúc thấy bạn , lập tức sự lo lắng trong lòng.
Phùng Tư Tư ngạc nhiên cô một lúc và gì.
Lâm Tố Tâm căng thẳng hỏi: “Cậu nghĩ ? Có Minh Tuyên thực sự đáng ngờ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/treu-choc-tong-tai-chi-yeu-co-vo-thien-hau/chuong-7652-ngoai-truyen-su-ra-doi-cua-banh-bao-nho-6.html.]
Mê Truyện Dịch
Phùng Tư Tư đưa tay sờ trán cô, thắc mắc: “Không sốt mà? Tớ bảo , Tố Tâm, dạo nhạy cảm đó! Anh Tuyên thể ngoại tình ? Cậu nghĩ xem, bây giờ ngày nào cũng ở bên cạnh , trừ một hai ngày mỗi tuần đến công ty việc , thời gian còn đều ở cùng , cơ hội để ngoại tình?”
Chương 765.3: Ngoại truyện - Sự đời của bánh bao nhỏ (6)
Lâm Tố Tâm ngơ ngác : “ mà…… thấy bụng tớ liền bỏ chạy, cũng quá đáng!”
“Chắc chỉ nghĩ như sẽ cho em bé thôi? Lúc tớ mang bầu, Chính Lăng cũng căng thẳng như !” Phùng Tư Tư nhớ .
Lâm Tố Tâm bất ngờ : “Không chứ? bác sĩ rõ ràng chỉ cần quá mạnh thì sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển khỏe mạnh của em bé, lúc bác sĩ , cũng một bên mà?”
Phùng Tư Tư Lâm Tố Tâm, luôn cảm giác vượt trội hơn, lúc vẻ : “Haizzz, đàn ông mà, lúc sẽ cực kỳ căng thẳng, cần lo lắng, xinh như , Tuyên dám chê chứ? Nếu như chạy , còn thể tìm một vợ xinh hơn ?”
Lâm Tố Tâm ngẫm nghĩ, cảm thấy hình như đúng là nghĩ quá nhiều, ba Hạ đối với cô như nào, trong lòng cô là rõ nhất, nếu ba Hạ ngoại tình, cô thật thể tưởng tượng cảnh tượng như .
Trước đây, cô và ba Hạ thời gian ba năm gặp thì ít mà xa thì nhiều, hai ở hai nơi, lúc đó cô vẫn là một trẻ mồ côi, so với phận của Hạ Minh Tuyên là một trời một vực, hai cũng kết hôn, khi đó cô cũng từng lo lắng Hạ Minh Tuyên sẽ lòng đổi .
Bây giờ, cô là bà Hạ danh chính ngôn thuận, ngày nào cũng dính lấy Hạ Minh Tuyên, tại suy nghĩ lung tung chứ? Quả nhiên, khi mang thai, chỉ thông minh của cô giảm mạnh. Tục ngữ mang thai là ngốc ba năm, thực sự là dối……
Lâm Tố Tâm nghĩ một lúc, : “Được , tớ nghĩ là đúng. bây giờ Minh Tuyên chịu chạm tớ, đây? Giờ tớ mới năm tháng, chẳng lẽ định giữ cách với tớ đến khi em bé sáu tháng tuổi ? Cậu và sáu Ân thì như nào?”
Phùng Tư Tư ngờ Lâm Tố Tâm sẽ hỏi cô , khan : “Tớ và Chính Lăng ? Haha, hehe, đó là…… ừm, dù thì cũng là như ……”
Mặt của cô ửng đỏ một cách kỳ lạ, bỏ qua vấn đề hổ một cách lấy lệ, đồng thời : “Thật , chuyện …… Cậu xinh như , chỉ cần chủ động một chút, tớ tin là Tuyên thực sự thể chút động lòng, hiểu mà, tớ đánh giá cao !”
Rõ ràng cô chủ động mà?
Lâm Tố Tâm cảm thấy ý kiến tính xây dựng chút nào, bối rối đuổi Phùng Tư Tư về.
Điều cô ngờ là cùng lúc đó, ba Hạ và sáu Ân cũng về cùng một vấn đề.
Sau khi Ân Chính Lăng đưa Phùng Tư Tư đến nhà họ Hạ, rời mà ở trò chuyện với ba Hạ, đồng thời đợi để đón vợ về.
Hạ Minh Tuyên dẫn thư phòng, rót một tách cà phê và trò chuyện vài câu.
Ân Chính Lăng thấy sắc mặt của , mắt quầng thâm nhàn nhạt, khỏi trêu chọc : “Anh Tuyên, trông dáng vẻ hài lòng của , hôm nay còn gấp gáp bảo em đưa Tư Tư qua, chuyện gì ? Lẽ nào là đắc tội với chị dâu, chị dâu đạp xuống giường ?”
Hạ Minh Tuyên lạnh mặt, một cái : “Không chuyện gì.”
Ân Chính Lăng thấy phản ứng như , ngược trở nên thích thú, : “Ha, lẽ nào em thật sự đoán đúng , chị dâu đạp xuống giường ?”